Âu Dương Như Tuyết vốn định nhân cơ hội này để dọa nạt Hạ Phương, nào ngờ sự có mặt của Tư Thành lại khiến tình hình đảo ngược hoàn toàn.
Nhất là khi anh còn giở đòn hiểm, vì để mắng bà ta mà kéo luôn bản thân mình xuống nước.
Nhưng không biết là vô tình hay cố ý mà anh lại nhấn mạnh mấy chữ "nhà họ Tư ở Giang Lâm", như thể đang muốn phủi sạch quan hệ giữa đôi bên.
Sắc mặt Âu Dương Như Tuyết trở nên xấu xí tợn.
Ngược lại, Tư Vũ Dao vừa nhìn thấy Tư Thành thì gương mặt sáng bừng lên, sà tới ôm lấy tay anh: “Chú út về rồi!"
Tư Thành tỉnh bơ rút tay ra, lạnh nhạt nói: “Ờ”.
"Ông nội nói chú đi Kinh Thành công tác mà không biết khi nào mới về, cháu cứ tưởng còn lâu mới được gặp lại chú", Tư Vũ Dao vừa nói vừa đỏ mặt, tuy bị Tư Thành đẩy ra nhưng không hề lúng túng, ngược lại còn nhìn thẳng vào mắt anh.
"Về hồi nào?", giọng Tư Thành vẫn như một tảng băng.
Tư Vũ Dao ngẩng lên cười: “Hơn nửa tháng rồi ạ. Nghe nói chú có vợ rồi, làm cháu muốn gặp thím út ghê”.
Tầm mắt cô ấy dừng lại trên người Hạ Phương.
Thấy cô chỉ mặc áo phông và quần jeans hết sức phổ thông, để tóc dài ngang vài, mặt không trang điểm nhưng vẫn nhìn rõ ngũ quan xinh đẹp, mang lại cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409223/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.