Hạ Phương thầm mắng mình một trận, sau đó lắc đầu: “Có lẽ là uống nhiều rồi nên thấy khó chịu, em vào nhà vệ sinh một lát là được”.
Hạ Phương vào nhà vệ sinh quay lại đã là hơn mười phút sau, mà Tư Thành đã ngồi trước giường, đưa cho cô một cốc nước mất ong.
“Uống một chút đi để giải rượu”.
Hạ Phương muốn nói cô đã uống thuốc giải rượu, thật ra cũng không say lắm, nhưng thấy vẻ lo lắng trong mắt Tư Thành, cô vẫn gật đầu nhận lấy uống cạn.
Uống xong, Hạ Phương hít sâu một hơi, mệt mỏi nằm xuống giường, thấy Tư Thành cũng im lặng nằm xuống cạnh mình, cô nhỏ giọng nói: “Cảm ơn”.
“Không cần phải cảm ơn, chỉ cần em thoải mái, ngoan ngoãn đừng lộn xộn thì anh đã thấy vui rồi”, rõ ràng giọng nói của Tư Thành mang theo chút uất ức.
Anh tốt bụng quan tâm cô lại bị cô ghét bỏ, đương nhiên là anh phải thấy uất ức rồi.
Hạ Phương cười khẽ, sau đó xoay người nằm tựa lên vai Tư Thành: “Nếu em lộn xộn thì sao?”
Tư Thành cúi đầu nhìn sâu vào đôi mắt mê ly của Hạ Phương, tim cũng hẫng mất một nhịp.
“Vậy phải xem em lộn xộn kiểu gì. Nếu giống như lúc nãy, ảnh hưởng đến giấc ngủ của anh, thì anh không ngại đổi một cách khác để thức cùng em đâu. Ví dụ như làm một vài chuyện vợ chồng ấy, bà Tư thấy sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409217/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.