Nếu không trước đây anh ta gây thù chuốc oán rất nhiều, nếu bố mất chức, chắc chắn anh ta sẽ chết rất thê thảm.
Dù sao bây giờ cúi đầu xin lỗi Hạ Phương cũng không phải chuyện lớn lao gì, đợi bố lên chức ổn định rồi sẽ là lúc Hạ Phương phải khóc.
“Hắt xì!”
Hạ Phương sắp xếp cho Lucy Mộ Dung xong thì bắt xe về nhà, vừa về đến đã hắt hơi một cái.
Cô xoa mũi, thầm nói: Chắc chắn là có người đang chửi mình.
Nhưng không phải vấn đề.
Hạ Phương sải bước lên lầu, vì thấy người nóng bức nên cô lập tức đi vào phòng tắm.
Khi rời khỏi phòng tắm thì vừa khéo nhìn thấy Tư Thành đi vào từ bên ngoài.
Anh chỉ quấn khăn tắm ở thân dưới, nửa người trên hoàn mỹ lộ ra trước mắt Hạ Phương, thân thể cường tráng và đường cong đẹp đẽ thoáng chốc khiến cảm giác nóng bức Hạ Phương vất vả đè nén lại dâng trào một lần nữa.
Đặc biệt là đôi mắt hẹp dài chứa đựng ý cười và khuôn mặt đẹp trai đến mức khiến người ta ngạt thở của anh.
Khoảnh khắc đó, Hạ Phương suýt thì không nhịn được nhào tới.
Hạ Phương nghiến răng, thầm mắng Lục Trí Vân mấy trăm lần.
Tên khốn kiếp kia phun thuốc cô! Đáng ghét!
Nhưng rõ ràng là cô đã uống thuốc giải.
Dù thuốc của Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409216/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.