Nói cách khác, ví dụ Tần Túc thiết kế một bộ lễ phục, giá thành một triệu, tổng cộng bán ra được một trăm mẫu thì cậu ta có thể nhận về hai triệu.
Nghe thì thấy số tiền này không hề ít, nhưng so với lợi nhuận khổng lồ của Amphile thì chỉ như muối bỏ bể.
Bình thường thì với thân phận nhà thiết kế chuyên bản giới hạn như Tần Túc thì vốn không nên định phí thiết kế theo giá thị trường.
Mà cho dù có định theo giá thị trường, nếu sản phẩm là bản giới hạn thì cũng không thể tính theo phương thức trích phần trăm này được.
Trên hết, con số hai phần trăm kia nếu không được một lượng doanh thu khổng lồ chống lưng cho thì căn bản không nhận được bao nhiêu chi phí cả.
Với nhà thiết kế đẳng cấp như Tần Túc, ở LM phất tay thôi cũng nhận về được hơn hai mươi phần trăm...
Nhưng hình như ở LM, ngoại trừ cô ra vẫn chưa có một nhà thiết kế nào được như Tần Túc...
Hạ Phương sờ sờ cằm, không nói gì.
Tần Túc tiếp tục nói: "Bọn họ bảo, chỉ cần tôi chịu thì bọn họ sẽ tăng số phần trăm kia lên gấp bốn lần, thành tám phần trăm. Còn bảo đó là con số cao nhất thị trường hiện nay rồi, bảo tôi hãy biết chừng mực".
Tám phần trăm?
Thật sự coi Tần Túc là đứa ngu à?
Hừ, nếu đưa cho các nhà thiết kế bình thường thì con số này cũng không thấp.
Nhưng Tần Túc là đẳng cấp nào chứ!
Mỗi một tác phẩm của cậu ta đều thuộc hàng kinh điển, sản phẩm chỉ bán giới hạn, đó còn là bảo vật trấn tiệm cho Amphile, tám phần trăm là bố thí cho cậu à?
"Cậu tới LM đi, tôi cho cậu ba mươi phần trăm", Hạ Phương buột miệng nói ra.
Tần Túc bỗng ngẩn người, thốt lên đầy kinh ngạc: "Chị, chị nói gì? Chị làm ở LM à?"
Hơn nữa còn nói sẽ cho mình ba mươi phần trăm...
Là chị ấy cho mình!!
Tần Túc trợn tròn hai mắt, một lúc lâu cũng chưa hoàn hồn lại.
Vậy cô gái trước mắt này không chỉ là thần y Tiết Phi nổi tiếng lẫy lững, mà còn là sếp tổng sau lưng của LM hả?
Bỗng chốc, Tần Túc cũng không biết nên dùng từ gì để diễn tả tâm trạng của mình.
Hạ Phương gãi đầu một cái, biết mình lỡ lời rồi.
Nhưng nghĩ lại thì đối phương là Can thì cô cũng không ngại để lộ danh tính của mình.
Dù sao so với việc bại lộ, cô hi vọng Can sẽ đến LM làm việc hơn.
Nhà thiết kế tài giỏi như vậy, đừng nói là ba mươi phần trăm, cho dù là năm mươi phần trăm cô cũng đồng ý nữa là.
Đó là vấn đề tiền bạc à?
Đó là vấn đề nâng thương hiệu của cô lên một đẳng cấp khác nữa đấy!
"Ừ...", Hạ Phương gãi gãi đầu, lười biếng tựa vào thành ghế rồi hỏi: "Vậy cậu có hứng thú không? LM rất cần mà cũng rất hoan nghênh một nhà thiết kế như cậu gia nhập".
Tần Túc càng không biết nên nói gì cho phải, cậu ta nhìn Hạ Phương chăm chú một lát mới hỏi: "Thế là thân phận thật sự của cô Hạ đây là Phương Hạ - thiết kế trưởng của LM đúng không?"
Bởi vì Anmolly cứ luôn nhắc đến LM nên mấy ngày nay Tần Túc cũng có tìm hiểu kĩ về thương hiệu này, dựa vào sự hiểu biết của cậu ta, người duy nhất có thể là Hạ Phương trước mặt này chỉ có thể là thiết kế trưởng thần bí kia thôi.
Nhưng mà nếu là vậy thật thì... cô gái này hình như cũng hơi khủng bố rồi đấy...
Không thể không nói, Tần Túc thật sự rất thông minh.
Những năm gần đây vì lí do sức khỏe nên đã cản bước phát triển của cậu ta, như thể phong ấn luôn sự thông minh tài trí và nghị lực mạnh mẽ của cậu.
Bây giờ thân thể cậu ta đã dần hồi phục tốt hơn, những tài năng đó bắt đầu không giấu được ánh sáng, tỏa ra hào quang rực rỡ.
Mặc dù cậu ta chưa hiểu quá rõ LM, nhưng đã có thể lập tức đoán được thân phận của cô, có thể thấy được cậu ta có thiên phú trong giới thương trường đến mức nào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]