Mùi hương quen thuộc của Tư Thành phả vào mặt khiến tim Hạ Phương run lên, choáng váng trong giây lát.
Cô khó thở mở miệng, đang định đẩy anh ra thì Tư Thành lại lợi dụng cơ hội tiến thẳng vào miệng cô.
Hạ Phương cứ tưởng mình sẽ dứt khoát từ chối nụ hôn này, dù sao ở đây cũng là nhà họ Tần, hai người lại đang đứng trước cửa phòng Tần Túc, bất cứ ai cũng có thể nhìn thấy sự thân mật của bọn họ.
Nhưng cô lại vô thức dang tay ôm chặt lấy cổ Tư Thành, nghiêng đầu nghênh đón sự điên cuồng của anh.
Hạ Phương lần đầu tiên biết rằng, hóa ra bản thân rất khao khát điều tuyệt vời này.
Và thứ tuyệt nhất lại chính là nụ hôn của Tư Thành.
Sự thân mật từng khiến cô ngại ngùng giờ đây lại như một con côn trùng nhỏ tham lam, gặm nhấm trái tim cô từng chút một, khiến cô trầm mê không lối thoát.
Cô vô thức siết chặt hai tay ôm lấy Tư Thành.
Hạ Phương không phải người hay làm kiêu, chỉ là cô chưa bao giờ vướng vào chuyện thân mật nam nữ nên cảm thấy không thoải mái lắm.
Nhưng sau một thời gian tiếp xúc với Tư Thành, cô đã dần bước vào một thế giới mới.
Gạt bỏ tất cả ngượng ngùng, lúc này cô chỉ biết nghe theo bản năng mách bảo, giải phóng tất cả nhiệt huyết của mình trong vòng tay anh…
Không biết đã qua bao lâu, Hạ Phương bắt đầu khó thở nhưng cô vẫn không muốn tách ra.
Cảm giác ngột ngạt đó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409061/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.