Hạ Phương đứng trước cửa thoáng cong môi. 
 Cô còn cứ thắc mắc vì sao hôm qua Hạ Oanh Oanh bỗng dưng chạy tới phòng làm việc của Nguỵ Thung tìm cô, còn ra sức nhắc tới chuyện bệnh tình của Tần Túc với cô, không ngờ là vì điều này. 
 Cô thật sự đã đưa thuốc cho Hạ Oanh Oanh. 
 Nhưng theo lời Hạ Oanh Oanh nói lúc đó là: “Không phải lúc trước em dùng thuốc kháng sinh gì đó để chữa bệnh cho cậu chủ nhỏ Tần à? Chị cho em biết, sức khoẻ của cậu chủ nhỏ Tần rất quan trọng, dùng thuốc linh tinh em không gánh nổi hậu quả đâu, bây giờ tốt nhất em nên đưa chị thuốc cho cậu ấy sử dụng lúc trước để chị đi hoá nghiệm, tốt nhất là không có vấn đề gì, nếu không tốt nhất em đừng làm liên luỵ đến nhà họ Hạ”. 
 Hạ Phương biết chắc chắn Hạ Oanh Oanh muốn giở trò gì đó nên muốn xem thử rốt cuộc cô ta muốn làm gì, cô thuận tay đưa thuốc cho cô ta, cũng đã nói những lời cô ta vừa thuật lại khi nãy. 
 Thì ra là đợi cô ở đây. 
 “Hạ Phương, em nói đi rốt cuộc là em có ý đồ gì, tại sao lại đưa thuốc có vấn đề cho chị? Em có biết sức khoẻ của cậu chủ nhỏ Tần quý giá đến mức nào không?”, nhìn thấy Hạ Phương đứng trước cửa, Hạ Oanh Oanh kích động hét lên: “Tốt nhất em nên cho chị và người nhà họ Tần một lời giải thích”. 
Tần Túc sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, nét mặt đau đớn, bác sĩ gia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409048/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.