Tăng Thái Thụy hiện tại cảm thấy rất sợ, nếu như vì chuyện này mà gây hại đến Nguyệt Hùng, để ông ta mà biết được thì mẹ con bà ấy sẽ bị bỏ mặc mất. Khó khăn lắm bà ta mới có thể mang con gái bước vào hào môn, không thể vì chuyện này mà mất tất cả được, bà ta không cam tâm.
"Cậu đừng nói như vậy, lúc nãy quả thật là tôi quá nóng! Cậu cũng biết đó, hiện tại chồng tôi vẫn còn ở trong trại giam, người làm vợ như tôi không thể nào ngồi yên được!" Tăng Thái Thụy lại một lần nữa khép nép cầu xin, bà ta đã nhẹ giọng hết sức.
Vương Nhất Trì và Vương Kiên không quá quan tâm đến lời bà ấy nói, hai người lạnh lùng nhìn bọn họ, cứ như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.
Biết không thể nài nỉ Vương Kiên, bà ấy quay sang Nguyệt Tố Song xin lỗi. "Tố Song, là dì không tốt, mong con tha lỗi cho dì! Dì thật sự cũng chỉ vì lo cho ba con, nên mới nhất thời làm ra chuyện nông nổi như vậy!"
"Giờ bà mới biết sai thì có ích gì? Tôi sẽ không chấp nhận lời xin lỗi của bà đâu!" Nguyệt Tố Song kiên định đáp, cô không muốn nghe mẹ con họ giải thích.
Nhìn thấy mẹ mình khép nép với Nguyệt Tố Song như vậy, nhưng cô không hề cho bà ta chút mặt mũi nào, Nguyệt Nhã Hoa trong lòng vô cùng căm giận. Cô ta không ngờ Tiểu Nghiêm vậy mà lại là con trai của Vương Kiên, bây giờ thì cô ta đã nhớ ra rồi, đứa trẻ mà Vương Nhất Trì dẫn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-am-ap-chu-tich-lanh-lung-sung-vo-tan-troi/537710/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.