Edit: Diệp Lưu Cát
Thần Vệ Tùng sửa sang lại quần áo, liền nghe thấy giọng nói ấm áp vang lên: "Ông nội... "
Ngẩng đầu, vừa lúc thấy Thần Tâm Ngữ mặc chiếc váy được thiết kế bởi nhà thiết kế nổi tiếng, nhẹ nhàng đi xuống lầu.
" Ông nội, nghe nói có khách quý đến, là chú của Mộ Duệ Trạch sao? "
Cô chậm rãi đi đến ngồi cạnh ông nội, giọng đầy hưng phấn.
"Đúng vậy. "
Thần Vệ Tùng vui vẻ trả lời, cầm chén trà để lên bàn, mắt nhìn Tâm Ngữ: "Mẹ cháu tình hình thế nào? "
"Không có gì đáng ngại, nhưng bác sĩ nói muốn để mẹ ở bệnh viện theo dõi một ngày, ngày mai là có thể ra viện a. "
Thần Tâm Ngữ ngoan ngoãn trả lời.
"Vậy là tốt rồi, thật vất vả cho cháu nhỏ của ta."
"Đây là việc cháu nên làm. Đúng rồi ông nội, Thần Ngàn Ấm..."
" Không được phép nhắc đến cô ta."
“...”
"Vâng, thưa ông nội."
Thấy ông nội hoàn toàn chán ghép Thần Ngàn Ấm, Thần Tâm Ngữ không khỏi cười thầm trong lòng, nhưng bên ngoài lại giả bộ hết sức thương xót, giống như thiệt tình đem Thần Ngàn Ấm là chị em.
Tâm Ngữ ở Thần gia một tháng một tháng, lại dựa vào nhiều thủ đoạn, sớm đem tất cả mọi người lấy lòng, từ ông nội cho tới người hầu, cơ hồ không ai không thích cô.
Hai ông cháu trò chuyện, chỉ lát sau Mộ Diễn Đình liền xuất hiện.
Thần Tâm Ngữ lập tức mỉm cười đứng dậy chào đón: "Chú, xin chào. Cháu là Thần Tâm Ngữ."
Dù chưa gặp qua Mộ Diễn Đình, nhưng Tâm Ngữ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-am-ap-33-ngay/115407/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.