"Vậy số hồn thạch này…" Song phương đàm phán xong, địa giai liếc hồn khoáng đã ngưng hình ngoài xa.
"Các hạ mang hết hồn thạch đi cũng chỉ tiện nghi Thánh điện, chi bằng để mỗ mang về Vu điện. Còn việc các hạ kiến lập công huân cứ để bản tộc lo." Y không biết Diệp Phong lén giữ lại hồn thạch nên vỗ ngực bảo đảm. Hồn thạch của trung đẳng hồn khoáng là con số không nhỏ với Vu võ.
"Chuyện đó. E là không được." Diệp Phong cười thập phần khách khí: "Chỗ hồn thạch này rất quan trọng với mỗ, mỗ không mang về tiện nghi cho Thánh điện. Nếu chỉ vì công huân thì mỗ sao phải mạo hiểm ở khu vực hư không này? Nhưng để biểu thị thành ý, mỗ có hể chia một phần cho quý tộc, còn lại mỗ sẽ có cách xử lý."
"Hảo!" Đối phương cũng sòng phẳng, nâng lên được thì đặt xuống được. Một trung đẳng hồn khoáng mà đổi được tính mạng của phản đồ thì rất đáng. Hà huống tranh đoạt hồn khoáng thì họ đã thảm bại, không có tư cách bàn điều kiện với Diệp Phong.
"Để biểu hiện thành ý của Vu võ nhất tộc, các hạ có thể lấy vật này về Thánh điện đổi công huân." Đoạn khí tức của địa giai đó bừng lên, pháp tướng Tam đầu lục tí hiển hiện khiến Diệp Phong hơi kinh ngạc.
Cách. Trong lúc chúng nhân kinh ngạc, y hung hãn bỏ một cái đầu xuống, máu me đầm đìa đưa cho Diệp Phong.
"Ha ha! Trát Mộc này cũng là địa giai cường giả được Thánh điện treo thưởng, các hạ mang cái đầu này về, Thánh điện thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393553/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.