"Ha ha! Hóa ra là vậy." Diệp Phong tỉnh ngộ, việc này vốn không phức tạp gì, chỉ vì gã chưa từng nghĩ tới khía cạnh đó.
"Vu võ nhất tộc không sợ thực lực của mỗ, mà sợ bí mật của thực lực Vu võ bị tiết lộ cho Thánh điện?" Diệp Phong hiểu ngay, cười ha hả.
"Chính thế." Địa giai đó thấp thỏm đáp. Thái độ của Diệp Phong khiến y không hiểu được, nhưng hành vi của đối phương thì tựa hồ không phải người Thánh điện. Không thì gã cứ việc giết địa giai trong tay rồi cùng Đao hổ vây công thì y chỉ còn nước bỏ chạy, làm gì có tư cách đàm phán.
Được đối phương khẳng định, Diệp Phong mới thở phào, nếu chỉ vì hoài nghi gã và phản đồ nọ có liên quan thì không có gì đáng lo. Chỉ cần giải thích rõ, tất Vu võ sẽ không tiếp tục khó dễ đến gã.
Gã giơ như ý bổng lên cười hỏi: "Các vị biết cây bổng này?"
"Huyền thiên như ý bổng! Vũ khí đắc ý của Thần Thông lão tổ, sao lại trong tay các hạ?" Địa giai này đấu với Đao hổ nên không chú ý đến Diệp Phong, giờ nhìn kỹ thì phát hiện binh khí của gã bất phàm, liền lạc giọng kêu.
Diệp Phong trầm ngâm, lập tức hiểu ra, Lý gia lão tổ chính là Lý Thần Thông - - Thần Thông lão tổ của Vu võ. Địa vị của ông ta tại Vu võ nhất tộc rõ ràng không thấp, bằng không mấy vạn năm rồi mà một Vu võ ở lại đại lục sao vẫn còn uy danh tại thánh địa.
"Mỗ chỉ biết vị tiền bối đó họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393552/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.