Chương trước
Chương sau
Hai võ sư bị Diệp Phong bắt sống không kiên cường gì, bị Hầu thị huynh đệ bức cung thì khai tất tậ mọi sự.
"Quả nhiên là người Lục Lâm bang, chúng phát hiện gì chăng?" Diệp Thừa Thiên nghe khai xong thì trầm ngâm hỏi.
"Nửa năm nay chúng ta mất tích, Lục Lâm bang nhất định đã tìm khắp Vân Châu. Có lẽ chúng cũng đoán được chúng ta ẩn thân trong núi nhưng chưa nhận được tin tức xác đáng, bằng không lần này đến đây không phải là thám tử mà là đại đội nhân mã."
Hai người bị bắt không biết nhiều, chỉ được thượng lệnh rằng chú ý mật thiết nhưng người lạ mặt xuất hiện tại thành trấn mua đồ dùng sinh hoạt, nếu tìm được địa điểm họ ẩn thân thì sẽ được tổng bộ trọng thưởng.
"Lần này hai thám tử tất tung trong Ninh Tĩnh hạp cốc, chắc chúng sẽ nhanh hoài nghi nơi này, nếu chúng phái nhân mã đến tìm kiếm thì chúng ta khó lòng ẩn thân được." Hầu thị huynh đệ lo lắng.
"Tới đây, Lục Lâm bang chắc không có hành động gì đáng kể." Gã nắm chắc như vậy vì biết Tô Chiến Thiên vừa mất mười tám vạn tinh tệ, đang rối như canh hẹ, trong thời gian ngắn, Lục Lâm bang phải dồn chú ý vào gom tiền bạc.
"Con trở về sẽ nghĩ cách thực hiện động tĩnh lớn mọt chút, thu hút chú ý của Lục Lâm bang để tranh thủ thời gian cho tộc nhân. Trong vòng nửa năm, gia tộc có linh dịch và linh dược trợ giúp, chắc sẽ xuất hiện một toán cường giả. Lúc đó chúng ta không cần trốn tránh nữa, có thể quang minh chính đại đấu với chúng." Diệp Phong ngẫm nghĩ một chút rồi nói.
"Được, mấy tháng tới, chúng ta sẽ không phải người đến thành trấn mua hàng nữa, tránh bị bại lộ." Diệp Thừa Thiên hổ thẹn, hôm nay nếu không phát hiện hai cái đuôi bám theo thì Diệp gia e rằng sẽ phải đối diện với một trường tai nạn.
Thương nghị xong xuôi, ông ta sai đem hai thám tử Lục Lâm bang ra chém để tế tộc nhân đã chết, rồi tuyên bố toàn tộc phải giới bị, toàn lực tu luyện để tăng cường thực lực giữ mình. Diệp Phong cũng không ở lại lâu, một ngày sau thì rơi sơn cốc về Võ Dung học viện.
"Lần này không chỉ là giết một, hai cao giai võ sư mà phải chấn động cả Lục Lâm bang mới khiến đối phương không thể dứt ra đối phó tộc nhân. Nhưng… phải làm thế nào mới cầm chân được lực lượng chủ yếu của chúng?" Tạm thời gã chưa có chủ ý gì.
Tuy trong thời gian ngắn, Lục Lâm bang khó lòng tìm được nơi tộc nhân ẩn thân nhưng thời gian cho gã không còn nhiều. Gã phải mau chóng giáng cho chúng một đòn đau.
oOo
Diệp gia, trầm tịch trong Ninh Tĩnh hạp cốc nội. Dốc sức tu luyện.
Lục Lâm bang cuống cuồng giải quyết nguy cơ tiền bạc để ổn định bang phái. Hai thám tử thất tung khiến chúng khẳng định Diệp gia dư nghiệt ẩn tàng tại đâu đó trong Ninh Tĩnh hạp cốc nhưng địa điểm cụ thể bất minh, nhân thủ lại không đủ nên không hành động.
Diệp Phong ở học viện cũng vừa tu luyện vừa tính toán bước tiếp theo.
Cả ba bên bước vào thời kỳ bình tĩnh. Cũng là chút yên tĩnh sau cùng trước khi mưa gió tràn đến…
Thoáng cái lại qua hai tháng. Võ Dung học viện sắp đón một năm học mới. Chiêu thu tân sinh, kỳ thi hàng năm cũng sắp bắt đầu.
Thời gian này, Tụ Nghĩa xã liên tiếp đột phá mười võ sư.
Lý Ngọc có tinh huyết truyền thừa lại được linh dược phụ trợ nên tấn nhập võ sư, tiếp đó phục dụng linh dịch nồng độ một phần mười nên tiến thẳng đến võ sư ngũ giai. Vu võ huyết mạch truyền thừa, quả nhiên bất phàm. Mặt sẹo và Lăng Vân cũng đột phá đến võ sư tam giai, những người khác ít nhất cũng đạt mức nhị giai. Nhờ linh dịch tẩy tủy nên những nhược điểm như khí hải hư phù do đơn dược tạo thành đều tan biến hết.
Lăng Thiên và Lý lão vốn có thực lực võ sư, được linh dịch và đơn dược trợ giúp, một người đạt đến tứ giai, một đạt đến ngũ giai. Tụ Nghĩa xã nếu tính cả Diệp Phong, trừ nhân số ít ra thì thực lực chính thể không kém hơn trung đẳng thế lực.
"Nửa năm, chỉ cần cho ta nửa năm, lực lượng trong tay ta có thể chính diện đấu với Lục Lâm bang." Nhận được tin vui, Diệp Phong cực kỳ hoan hỉ. Tụ Nghĩa xã xuất hiện nhiều võ sư như thế thì gia tộc tất cũng không ít… Đợi khi những võ sư này nhờ vào công hiệu của linh dịch, nhanh chóng trở thành trung, cao giai võ sư thì sẽ là thế lực khiến Lục Lâm bang nhức đầu.
Gã nắm chặt quyền đầu.
"Mộc Phong!" Tiếng Lôi bàn tử vang lên ngoài cửa.
Gã nhìn Tiểu Hôi còn ngủ say, nhét nó xuống gầm giường rồi mới ra mở cửa. Nó ngủ mãi không dậy nhưng gã cảm nhận được thể nội nó tràn đầy sinh mệnh khí tức, thể hình cũng tăng tiến theo, ngang với tiểu hài chừng mười tuổi.
"Tìm ta có việc gì?" Lôi bàn tử vẫn béo ú nhưng được linh khí của gã tưới nhuần nên đạt đến võ đồ thất giai, nắm chắc chín phần qua được kỳ thi tấn cấp năm nay.
"Có mỹ nữ tìm ngươi." Lôi bàn tử nháy mắt, nụ cười cực kỳ nhăn nhở.
"Mỹ nữ?" Gã không hiểu gì.
"Mộc Phong..." Tiếng gọi rụt rè vang lên sau lưng Lôi bàn tử, thể hình y quá to nên khó trách Diệp Phong không nhìn thấy.
"Hóa ra là Yến Ny học thư, tìm đệ có việc gì?" Yến Ny là bạn thân của Tử Thanh nên gã không lạ gì. Lúc trước nghe nói nhà cô có việc, không hiểu quay về học viện từ lúc nào. Tử Thanh nhờ gã tạm biệt Yến Ny nhưng gã vì bận rộn nên quên mất.
"Không quấy nhiễu nữa, hai vị cứ từ từ bàn luận." Lôi bàn tử giơ ngón tay cái với Diệp Phong, cười cười đi ra.
Yến Ny đỏ mặt hổ thẹn, nhưng mắt ánh lên lo lắng. Lúc đầu cô còn rụt rè, hỏi han vài việc về Mộ Dung Tử Thanh, Diệp Phong trả lời thực thà, những gì không nên thì gã không nói.
"Có nghĩa là Tử Thanh không quay lại học viện nữa?" Yến Ny thoáng qua nét thất vọng.
"À, học thư tìm đệ là hỏi về chuyện Tử Thanh?" Gã biết cô khó mở miệng nên hỏi trước. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Mộc Phong, còn nhớ từng đồng ý với ta và Tử Thanh sẽ thực hiện thỉnh cầu cho mỗi người không?" Cô hình như lấy hết dũng khí mới ngẩng lên nhìn gã được.
"Không sai, Yến Ny học thư có gì cần đệ giúp hả?"
"Ta… ta… muốn ngươi giả là bạn trai ta cùng về nhà." Cả gáy cô cũng đỏ lên.
"Cái gì." Gã giật mình, không sao ngờ được cô lại thỉnh cầu như thế.
Lẽ nào phụ mẫu cô vội vàng tuyển nữ tế, cô vì ứng phó nên muốn gã cùng diễn kịch.
"Việc… này thì có hàng tá nam học viên ưu tú trong học viện sẵn sàng ra sức, tựa hồ không cần tìm đệ?" Gã cười kha, định từ chối.
"Không, việc này chỉ huynh đệ mới giúp được tôi." Yến Ny cuống lên, giải thích cặn kẽ.
Nhà cô ở Mộ Quang thành cách Võ Dung học viện năm mươi dặm, phụ thân cô là thủ hạ đắc thực của Đồ Lang bang thống trị ngôi thành, thực lực đạt đến võ sư nhất giai. Vốn gia cảnh của cô không tệ, phụ thân cũng có tiếng nói trong bang nên theo lý, không mấy ai trong thành có thể khó dễ được cô.
Nhưng sự tình không đơn giản như thế. Con trai cả của Đồ Lang bang bang chủ một lần vô tình gặp cô thì đâm ra mê luyến, quyết lấy làm vợ. Phụ thân cô dù gì cũng là cốt cán trong bang nên vị đại công tử đó vẫn còn dùng lễ số để theo đuổi.
Yến Ny tất nhiên không đồng ý, vị đại công tử này hơn cô cả chục tuổi đã đành, lại là hoa hoa công tử trứ danh Mộ Quang thành, không biết bao nhiêu thiếu nữ đã hủy trong tay hắn. Nếu không vì phụ phân cô có chút danh vọng trong bang, chắc cô đã bị bắt đi lâu rồi.
"Ta vì tránh mặt hắn nên mới ghi danh vào Võ Dung học viện, lấy đó làm cớ thoái thác." Yến Ny cười khổ: "Lúc đó ta còn nhỏ nên hắn không bức ép quá, nói rằng đợi khi ta tốt nghiệp sẽ đến đón về nhà. Thực tế đó là thông điệp tối hậu của hắn."
"Lúc đó ta chỉ nghĩ rằng muốn hoàn toàn thoát khỏi hắn chỉ có hai con đường. Một là dốc sức tu luyện, tranh thủ tấn nhập võ sư trước khi tốt nghiệp để dùng thực lực áp chế hắn, khiến hắn không dám làm loạn. Thứ hai là tìm được chỗ dựa hợp lý ở học viện, cắt đứt khỏi bị hắn làm phiền."
"Nên học thư định nhờ Tử Thanh giúp?" Diệp Phong gật đầu, bằng danh tiếng của Mộ Dung thế gia đủ chấn nhiếp một Đồ Lang bang nhỏ xíu.
"Việc này ta từng nói với Tử Thanh, tỷ ấy cũng hứa sẽ giúp, không ngờ…" Cô cười buồn bã: "Ta ở học viện đã sáu năm, kết thúc kỳ thi tốt nghiệp năm nay thì phải về nhà. Vốn tưởng rằng với thực lực thất giai võ sĩ và uy vọng của phụ thân trong bang, ít ra cũng kéo dài thời gian được. Ai ngờ đối phương đã đưa sính lễ tới nhà, phụ thân ta cũng đồng ý…"
"Vì sao?" Nếu phụ thân cô lúc trước tán đồng việc này thì đã không để cô đến Võ Dung học viện trốn tránh.
"Vì y được chỉ định là người kế thừa Đồ Lang bang. Hơn nữa đã tăng lên nhị giai võ sư..."
"Vì thế mà phụ thân học thư thay đổi lập trường?"
"Ta không biết hắn hứa cho phụ thân lợi lộc gì, lần này phụ thấy lấy lý do mẫu thân bệnh nặng gọi ta về, chắc để khuyên nhủ việc đó." Yến Ny tỏ vẻ bất lực khiến người khác nhìn vào đều thương xót.
"Học thư muốn đệ làm gì?" Gã thở dài, cô là bạn thân duy nhất của Tử Thanh, cũng có giao tình với gã, về tình về lý, ngã đều nên giúp đỡ.
"Vương Bá nói chỉ cần ta đưa bạn trai mạnh hơn về thì hắn sẽ không quấy nhiễu nữa. Chỉ cần ngươi đánh bại được hắn là xong." Yến Ny nhìn gã, có vẻ không yên tâm: "Nhị giai võ sư... ngươi đối phó được không?"
Tuy cô có nghe đồn về chiến tích của gã nhưng không tận mắt nhìn thấy, lòng thầm thấp thỏm. Diệp Phong là cái phao cứu sinh duy nhất của cô.
"Đồ Lang bang... thế lực này chắc cũng dựa vào Lục Lâm bang?" Gã đảo mắt, kế hoạch lập tức hình thành trong đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.