Dưới lầu liên tục có người xông lên, chỉ tính số lượng cũng đủ đè chết Diệp Phong.
Gã lạnh lùng nhìn mấy võ sĩ xông tới, tính toán mạo hiểm hình thành ngay trong óc.
"Chịu chết đi!" Ba cao giai võ sĩ giơ đao, giơ phủ lao vào.
Gã vung Chấn thiên chùy thản nhiên nghênh đón.
Do thông đạo nhỏ hẹp, tám chín võ sĩ không thể hoàn toàn dàn trận, chỉ cò ba người ở đầu hàng mới có thể công kích gã. Gã tung cước đá bay cổ tay địch thủ bên phải, đồng thời Chấn thiên chùy đập xéo ra, trùm lên hai võ sĩ còn lại.
Bùng! Cả hai đồng thời bị gã chấn lùi, cổ tay một võ sĩ khác bị chấn động mạnh, vũ khí văng đi. Diệp Phong nhân cơ hội lao lên, chụp lấy đầu vai đối phương.
"Đứng im." Sức mạnh của Diệp Phong vượt ngoài sức chịu đựng của hắn, tay hơi dùng lực là làm vỡ xương vai hắn, khẽ kéo hắn văng về phía sau.
Mấy người ở đằng trước chuẩn bị lao lên, gã nhếch môi cười lạnh, khẽ quát vang, xuất ra Địa long chấn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
"Ầm!" Mặt đất lún xuống, nền tháp dày cả thước cơ hồ bị đánh xuyên qua, năm người đầu hàng bị chấn ngã, nằm xuống thở hồng hộc.
Gã xách một võ sĩ vừa bị bắt sống lên, lùi lại thật nhanh đến sát đài quan sát.
"Gặp lại sau!" Gã cười lạnh, ném con tin đi rồi nhảy khỏi lầu cao.
"Cái gì!" Bốn võ sư cả kinh, vội lao theo. Từ độ cao này mà nhảy xuống, gã muốn tự sát chăng?
Thân hình gã rơi nhanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393109/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.