Lương Nguyệt Lăng ngồi trên sofa trong phòng khách, đang xem phim hoạt hình, sở thích xem phim hoạt hình này là do mấy năm nay mà thành, khi tất cả phim truyền hình đều tiêu hao tâm sức, thì phim hoạt hình biến thành một thứ để khiến tâm tình thoải mái hơn, không cần phải suy nghĩ, còn được chọc cười, mà cô thích xem phim hoạt hình cậu bé bút chì nhất, mỗi lần xem thì cả người vui vẻ, chỉ là cô không thích cười phá lên, thấy buồn cười cũng chỉ cười nhẹ.
Bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe, cô yên lặng tắt TV, nhìn quanh phòng khách, âm thầm thở dài. Phong cách bài trí nơi này không phải như thế, nhưng bốn năm trước, Lương Huy khư khư cố chấp, xếp thành như bây giờ, căn phòng thanh lịch tao nhã, luôn có cảm giác lạnh nhàn nhạt.
Người thích phong cách này không phải là Lương Huy, mà là một người phụ nữ khác.
Lương Huy lảo đảo nghiêng ngã đi tới, Lương Nguyệt Lăng lập tức đứng dậy, đi tới đỡ Lương Huy, “Lại uống rượu?”
Lương Huy đau đầu, gật một cái, chạm thấy tay của Lương Nguyệt Lăng, sau đó mắt lộ ra vài phần kinh ngạc, “Tại sao em còn chưa ngủ?”
Thấy cả người anh mùi rượu nhưng vẫn chưa say, Lương Nguyệt Lăng cũng đỡ lo lắng hơn, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn anh trai mình, “Em đang chờ anh.”
Lương Huy cởi áo khoác, nghe cô nói như vậy, hành động lên tầng về phòng của mình dừng lại, xoay người nhìn em gái mình, “Xảy ra chuyện gì?”
“Anh trai, Giang Thiếu Thành đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc của Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-mien/46243/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.