Giang Thiếu Thành hành động rất nhanh, ngày hôm sau liền đi thẳng tới Thịnh Quang quốc tế, cũng lấy thân phận thay mặt tổng giám độc Thẩm Diệc Đình xử lý tài liệu, mặc dù trước khi Thẩm Diệc Đình mất tích cũng đã sắp xếp xong nhiều chuyện trong công ty, nhưng đều là các định hướng chung ở công ty, vẫn cần ai đó ra quyết định.
Thẩm Tâm Duy nhận được điện thoại của Mạnh Hạo thì đang ăn với Diệp Thục Phương, nghe như vậy, lập tức để đũa xuống, Giang Thiếu Thành hành động thật nhanh, cô bảo với Mạnh Hạo đừng để Giang Thiếu Thành được như ý, anh muốn làm tổng giám đốc Thịnh Quang quốc tế, cũng phải xem người ở dưới có đồng ý hay không, cô vừa nói xong, Mạnh Hạo liền nói cho cô biết, Giang Thiếu Thành vừa đến công ty, lập tức liền giết gà dọa khỉ, bãi nhiệm một phó tổng, anh có bản tuyên bố của Thẩm Diệc Đình, có thể sử dụng mọi quyền lợi của Thẩm Diệc Đình, bao gồm việc đuổi nhân viên.
Thẩm Tâm Duy nghe thấy vậy nổi giận, rồi lại không thể làm gì. Đợi cô trở lại bàn ăn lần nữa thì phát hiện Diệp Thục Phương cũng không ăn cơm, mà cười với cô, “Có phải con cãi nhau với Diệp Thành đúng không?”
Một câu nói vô cùng đơn giản, lại như phép lạ làm tan biến những phiền não hoang mang trong lòng cô, mẹ ở đây, anh trai thật tốt, cô với Giang Thiếu Thành cũng tốt, tất cả chuyện xấu đều chưa từng xảy ra, nụ cười trong sáng của mẹ, vẻ mặt dịu dàng, không hiểu sao cũng cảm hóa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-mien/46242/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.