Bây giờ ở nhà chỉ còn mộtmình Cúc. Nàng và Luận vừa đưa Hoa lên SanPrancisco để trở lại trường học. Sau khi đưa Cúc về, Luận cũng đã ra vềnhà chàng rồi. Căn nhà này chưa bao giờ thấy trống trải và lạnh lẽo nhưbây giờ.
Cúc mở máy truyền hình lên coi cho đỡ buồn. Hình ảnh quen thuộccủa những chương trình truyền hình hàng ngày nàng coi một cách thích thú bên cạnh An, bỗng nhiên hôm nay trở nên nhạt nhẽo và thật vô vị. Nàngkhông còn thấy hứng thú gì với nhân vật trong những chương trình nàynữa.
Cúc tắt máy, rồi lại bật lên. Nàng không chịu nổi sự im lặng tới rợn người trong căn nhà rộng lớn này. Mới có vài tiếng đồng hồ mà nàngđã tưởng như hàng thế kỷ. Tự nhiên Cúc thấy ân hận khi ép buộc Hoa trởlại trường học nội trú. Bây giờ chỉ còn lại hai mẹ con, tại sao nàng lại nhất định bắt Hoa phải ra đi. Rồi đây với cái không khí lạnh lẽo vàvắng vẻ này, nàng có thể chịu đựng được bao lâu.
Nhưng sự thực Cúc không ở nhà một mình. Ngay bên cạnh nàng làAn. Chàng ngồi bó gối, nhìn cô vợ xinh đẹp và trẻ trung của mình lo âu,sợ hãi mà lòng đau đớn không không nguôi. An than trời trách đất sao bắt chàng lìa cuộc thế sớm
sử như thếnàý. Bây giờ ngồi đây mà nhìn người vợ lo âu sợ sệtgiữa đêm khuya mới phải làm sao. Chàng hoàn toàn bất lực chỉ vì hiện nay ngồi đây nhưng lại xa cách ngàn trùng. Chàng đang sống ở một thế giớikhác, một thế giới vô hình, cách biệt với loài người. An chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-theo-dam-phu/52755/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.