Ngày thứnhì sau khi gặp ông Luận. Hoa lại càng chắc chắn rằng ông ta đãyêu lén nàng. Ngay sáng sớm ông Luận đã lại tới nhà nàng. Mặc aù ngàyhôm sau buổi tang lễ cũng có một số bạn bè tới thăm, nhưng đa số họ lànhững người từ xa tới, vì biết tin trễ hoặc đem thêm những người bạnkhác, mới biết tin An chết nên tới chia buồn cùng má Hoa.
Còn trường hợp ông Luận thì không phải thế. Ông ta ở gần đây vànhững ngày bận rộn tang lễ, chính một tay ông chu toàn cho gia đình nàng rất nhiều. Cũng vì vậy mà Hoa dám quả quyết là ông ta cũng đã yêu nàngthực sự rồi.
Buổi trưa hôm ấy, mọi người ra về hết. Nhưng ông Luận vẫn ở lạivà dùng cơm trưa với Hoa và mẹ nàng. Hoa nhận thấy ông rất quan tâm tớimẹ. Ông nói những câu chuyện vui vuí để làm mẹ Hoa bớt buồn. Ông có vẻrất tế nhị và khéo ăn nói. Mỗi lần mẹ nàng nhắc tới cha thì ông lại láicâu chuyện qua một ngá khác thật khéo léo.
Hoa chú ý từng cử chỉ, lời nói của ông ta. Trong lúc trò chuyệncũng có lúc ông bắt chợt nhìn thấy ánh mắt quyến luyến của Hoa làm nàng e thẹn. Những lúc ấy, Hoa thấy ông mỉm cười với nàng lại càng làm Hoa mêmẩn và con tim rung động như những đợt sóng tình yêu trào tới.
Sau bữa cơm trưa, ông Luận ở lại dùng cơm tối vì có một sốbạn bè thân vừa tới. Ông tiếp mọi người nhưvai trò chủ nhà vì những người bạnấy đều là những người bạn thân thuộc với ông nữa.
Sau bữa cơm, nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-theo-dam-phu/52754/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.