Trở về sau lần xuống nhà bếp và bị đám gia nhân bảo mình có thai. Út Mai tuy đã cố phủ nhận điều đó nhưng cậu vẫn khá lo, cậu không thể có thai lúc này được, thù chưa trả mà phải sinh con cho kẻ thù...thật hoang đường. Nhưng nếu có thật thì cậu cũng không nỡ hại đứa trẻ vô tội này, dù sao nó cũng là một sinh linh nhỏ bé, cũng là con của cậu mà.
- Út Mai, em sẽ lại đi sao?
Thiên Dạ luyến tiếc ôm chặt lấy Út Mai không nỡ buông em ra, buồn bã nói. Hắn biết, Út Mai chết rồi, hắn chỉ được gặp em vào một khoảng thời gian ngắn thôi. Nhưng thật sự Thiên Dạ chẳng nỡ xa em chút nào.
Nhìn người mình yêu đau khổ không muốn mình đi Út Mai cũng buồn lắm chứ, nhưng giờ chưa phải là lúc. Cậu không muốn xa Thiên Dạ, lại không muốn bỏ qua thù hận của bản thân. Út Mai biết, cậu đã chọn trả thù rồi thì sẽ tình cảm của bản thân sẽ không bao giờ được bộc lộ hay hơn thế nữa là cậu không nên có tình với bất kỳ ai. Bởi vì tình yêu là một con dao 2 lưỡi, nó sẽ khiến người yêu bại một cách thảm hại...cũng giống như cậu năm đó vậy.
- Đáng không Xuân? vì em mà anh thành ra như thế.
Út Mai đưa tay chạm vào 2 vết sẹo nơi khóe miệng của Thiên Dạ, đau lòng nói, từng giọt nước mắt cứ thế mà thi đua nhau chảy dài xuống.
- Đáng, vì em, anh chết cũng đáng.
Út Mai không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-lang-thang/3032608/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.