Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131
Chương sau
Khi Lưu loan quay trở về, vừa đi hai bóng thịt rung rung, Nhưng bây giờ ai cũng không muốn chú ý cái đó, toàn bộ mọi người đều tập trung nhìn ở chỗ tên đang chảy máu tươi kia. Tôi tránh đi ánh mắt của cô ấy, không muốn liếc nhìn cô gái này một chút nào, rất là hung tàn. Vừa quay đầu lại, nhìn thấy Hoàng Thiên Kiên Quyết có dáng vẻ híp híp mắt, ài, xem ra vẫn còn một chút người háo sắc không sợ chết vẫn còn tồn tại. Cả đoạn đường không một lời nói, tới được ký túc xá nữ sinh, đi vào trong phòng lớn bốn người, không khỏi không cảm thán, ký túc xá ngôi trường này so với nhà của tôi còn tốt hơn mấy lần. Người có tiền sinh hoạt đúng là xa xỉ. Một lúc sau Mộ Vân Thấm bất kể có nhiệm vụ hay không có cầm ra một cái chổi lông gà, đứng ở trước mặt tôi với Hoàng Thiên Kiên Quyết, nói: “ Sau này, trong buồn chính là chỗ của tôi cùng với Lưu Loan tỷ tỷ, không cho phép hai tên đàn ông các người bước chân vào, nếu mà giám đi vào trong, tôi đánh gãy chân các người, nghe thấy hay chưa?” Đúng là không biết lễ phép, trẻ con bốc đồng, tôi không muốn cùng cô ta so đo, tự thân tìm một cái giường sạch sẽ ngồi xuống, thật là thoải mái. Cả ngày ngồi xe, mệt chết tôi rồi. Tôi lại còn say xe, ngồi lâu thêm chút còn muốn biu ti phun đây. “Này Này, nói anh đó, Anh làm sao mà đã nằm xuống rồi, đứng lên, đứng lên mau, chuyện vẫn còn chưa nói xong.” Tôi hai tay co lại, nằm co ở trên giường, thật là thích thú, từ trước tới giờ tôi vẫn chưa ngủ cái giường nào mềm mại như thế này. “ Nói đi, có chuyện gì cô nói thì nói, tôi vẫn đang nghe.!! uh hứm thật là thoải mái, giường này quá mềm mại.” “AHHHH” tôi kêu lên tiếng như soi tru, nhảy dựng lên, tha thu nhà cô, con bé chết tiệt này dùng chổi lông là vụt đùi tôi, khiến tôi đau muốn chớt. “hừm, có nhầm không đây?” Tôi thực sự nghĩ muốn lao lên dằn mặt cô ta. Mộ vân thấm hừ một tiếng rồi lui ra phía sau hai bước, “Vừa mới nói kia chính là điều thứ nhất, còn có điều thứ hai, các người buổi tối ngủ không được cởi quần áo.” “Cái gì? Cái này là quy định gì đây? Không cỡi quần áo thì làm sao ngủ? Cô mặc quần áo ngủ được sao?” Mộ vân thấm tự hỏi một chút, nói: “Bởi vì tôi có thể ngẫu nhiên muốn đi ra ngoài, nếu các anhi không mặc quần áo mà ngủ, tôi nhìn thấy được chẳng phải là làm bẩn đi sự trong sạch của tôi sao?” Cô có phải là đầu óc có vấn đề không? Cô xem thân hình của chúng tôi, vậy mà lại làm bẩn đi sự trong sạch của cô? “Còn có một điều cuối cùng, cùng là điều tối trọng yếu, các anh ngủ không được phép ngáy.” Tôi vừa nghe xong, câu này lại càng không nói ra được, ngủ mà ngáy thì làm sao có thể không chế? Nhưng mà cũng may, tôi ngủ không có ngáy, điều này tuyệt đối đối với tôi cũng không có gì phải suy nghĩ. Lập ra ba quy định rồi, vẫn còn chưa xong, mộ vân thấm đem chổi lông gà đưa cho tôi, lại lấy thêm một cái chổi nữa. Để cho chúng tôi dọn vệ sinh. Ha ha, chúng ta đúng là đi làm bảo mẫu với vệ sĩ thành một rồi. Mộ vân thấm cùng lưu loan đi vào buồng trong, lạch cạch một tiếng, liền khóa cửa lại. Vừa mới đóng cửa lại, Hoàng Thiên Kiên Quyết tháo giày lên giường đi ngủ.”Hắc, lão nhân gia, Thiên kim đại tiểu thư Mộ bảo hai người chúng ta cùng nhau quét dọn vệ sinh, ông ngủ, việc này toàn bộ để cho tôi một mình quét sao?” Hoàng Thiên Kiên Quyết ánh mắt cũng không mở ra, nói: “Anh cũng nói, tôi là một người già, anh không thể chăm sóc giúp đỡ cho người già này sao? Được rồi, tuổi anh còn trẻ, quét dọn vệ sinh thì có là cái gì?” Trời ạ, vốn là tôi uy phong lẫm liệt đi đến làm vệ sĩ, trảo quỷ trừ ma, tại sao bây giờ lại ra nông nỗi phiair quét dọn thế này? Thật là khó chịu. Bên phòng có một cái cửa sổ nhỏ, thông gió rất tốt lắm. Tôi một bên quét dọn, một bên hưởng thụ gió nhẹ thổi, cũng là nói, thật sự rất là hưởng thụ, giống như là trong nháy mắt, mình cũng trở thành người có tiền vật. “Hắt xì!” Tôi hắt xì một cái. “không phải là bị gió thôi khiến cho bị cảm chứ? Không đến mức vậy chứ, mới chỉ có một lát thôi mà.” Tôi buông cái chổi ra, chuẩn bị đi đóng lại hai cánh cửa, không thể để tiếp tục bị dính gió. Trong nháy mắt, tôi nhìn thấy một cái bóng trắng đi theo cửa sổ thôi qua. Trong lòng đột nhiên liền khẩn trương lên, chẳng lẽ thứ tôi cần đối phó bây giờ đã xuất hiện? Hai ba bước đi đến bên cửa sổ, nhìn kỹ càng mọi thôi, không thấy được cái gì kỳ lạ cả. Ngay khi tôi cảm thấy kỳ quái, muốn quay về trong phòng, chỉ trong chớp mắt, nhìn thấy phản xạ từ cửa sổ. Phản xạ lại hai khuôn mặt, một cái là của tôi, còn một cái khác ở ngay sau lưng của tôi. Khuôn mặt kia trắng đến dọa người, gân xanh nổi lên trên mặt của người đó, ánh mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm vào tôi. “Ai?” Tôi quay đầu nhìn lại, lại phát hiện ra phía sau đứng chính là Hoàng Thiên Kiên Quyết. “Anh cũng phát hiện?” Hoàng Thiên Kiên Quyết bộ dáng thay đổi, đột nhiên lại trở nên nghiêm túc. Tôi gật gật đầu thật mạnh, “Không biết là thứ sạch sẽ ở trong căn phòng này hay là thứ không sạch sẽ đó đi theo chúng ta.” Hoàng Thiên Kiên Quyết cất bước, một lần nữa trở lại trên giường, lại nằm xuống, cũng không nói lời nào. Lão già này không đơn giản, tôi phải đánh là lại thực lực của ông ta một lần nữa. Quét dọn phòng xong, tôi đang chuẩn bị đi tắm rửa, lúc đang thu dọn để đổi quần áo. Mộ Vân Thấm đột nhiên chạy đến, ngay cả giày cũng chưa mặc, vẻ mặt rất là khẩn trương, đưa di động của cô ta cho tôi, nói: “Mau. Nghe điện thoại. Nói là tôi không ở đây.” Tôi vừa nhìn thấy, trên di động hiện tên một người con trai là Hồng Trí Hào gọi tới. Ha ha, còn có người mà cô sợ hãi sao? Tôi không khỏi không vui vẻ.” Tìm tôi để làm gì, cô cho Lưu Loan nghe đi.” “Không được, cô ấy vừa nhìn qua là biết người thành thật, sẽ không nói dối. Hoàng Thiên Kiên Quyết lại quá lù đù, nói thật nếu như nói dối, cũng không được. Cho nên chỉ có anh mới là thích hợp. Ài, không cần nhiều lời, mau mau nghe.” Cái này là đang nói cái gì đây, nói như là tôi là người xấu không bằng ấy.” Cô không muốn nghe thì cũng đừng bắt máy, lừa người để làm gì.” “Hmm, anh không biết đâu, người này siêu đáng ghét. Nghe điện của anh ta thì anh ta lải nhải liên miên nói cái gì cũng được, còn không nghe thì lại càng không được, anh ta buổi tối lại gọi cho tôi.” Thật là phiền toái. Tôi lấy cái điện thoại, bắt máy. “Alo, nhĩ hảo.” “Vân thấm, tôi yêu cô, cô có nguyện ý trở lại bên người tôi hay không? Đợi đã, anh là ai?” “Vân thấm không ở đây, anh đừng gọi nữa.” “Là đàn ông?” Đậu phộng, ông đây giọng nói men lì như thế, anh nghe mà không nhận ra ông đây là đàn ông hay sao? “Tôi là đàn ông làm sao vậy? Không những là đàn ông, tôi còn là người đàn ông của vân thấm, làm sao vậy?” Mộ Vân Thâm bàn tay dơ vào bung của tôi, sử dụng lực bóp xuống, đau không chịu được tôi liền kêu lên. Hồng trí hào bên kia nói, “Anh dám vũ nhục vân thấm, trong vòng 3 ngày, tôi phải khiến cho đầu anh rơi xuống đất.” Bép bép bép ~~ Điện thoại cúp, gió thổi vào tóc, tôi có cảm giác, giống như là có chút chơi lớn rồi. Thật sự là đau đầu, tôi gãi gãi tóc, phát hiện sờ vào đầu mình rất là lạnh lẽo, cái cảm giác kia, giống như là sờ trái dưa hấu lạnh vào mùa hè vậy. Tại sao có thể như vậy? Tôi lại đưa tay sờ lên trên mặt, phát hiện mặt mình cũng rất là lạnh lẽo. Không phải chứ? Chẳng lẽ là Hồng Trí hào biết Kỳ môn dị thuật? Nói muốn đầu tôi rơi xuống đất là đầu tôi sẽ rơi? Đột nhiên, hình ảnh ma quỷ màu trắng lại xuất hiện, mà lúc này đây, nó xuất hiện ở trong ánh mắt trên mặt Mộ Vân Thấm.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131
Chương sau