*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáu tên đồng bọn nhỏ kia mới là điểm mấu chốt.
Tôi cũng tới làm chút bia, uống một hơi, bởi vì tôi thật sự là khát nước.
Dịch Khôn tiếp tục nói: “Lần đầu tiên khi nhìn thấy bọn họ, tôi thật sự rất hồi hộp, sợ hãi, nhưng sau khi tiếp xúc lâu mới phát hiện, bọn họ có thể mang đến cho tôi vận may, mỗi lần đánh bài, mua xổ số, bọn họ đều có thể giúp tôi thắng được rất nhiều tiền.”
Trong lúc Dịch Khôn nói, trên mặt là tràn đầy vẻ đắc ý.
Tôi cũng chỉ biết cười nhạt.
“Có cái gì mà đắc ý chưa, anh cho rằng là bọn họ ở cùng để giúp anh hay sao?”
Dịch Khôn nghe được trong lời nói có một chút tức giận của tôi, khó hiểu, hỏi tôi: “Chẳng lẽ không đúng sao? Giúp tôi kiếm tiền chẳng lẽ không phải là giúp?”
Tôi cầm lấy bia uống hết một ngụm, vì để kìm nén lửa giận bên trong, tôi từ trong dây đeo lưng lấy ra kẹo cao su, một bên bóc để cho mình bình tĩnh lại.
Sau hai phút, tôi cảm thấy được chính mình bình tĩnh lại, mới nói với anh ta: “Anh nhớ kỹ, thiên hạ không có bữa cơm trưa nào miễn phí. Tôi hỏi anh như thế này, có phải sau khi mỗi lần bọn họ giúp anh, anh sẽ lại gặp được những chuyện không may mắn…”
Dịch Khôn rất kinh ngạc, hỏi: “Đúng vậy đúng vậy, anh làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-che-du/2293812/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.