Chẳng mấy chốc xe bus đã lái đi khỏi gốc cây hòe, và cô gái nằm trên nóc xe bus đã biến mất.
Tôi dụi mắt và thấy rằng không thể nhìn thấy cô gái. Thật đúng là một sự việc kỳ lạ.
Quay qua nhìn thấy mặt Tinh Vũ bên cạnh, cô ấy đã sợ hãi và tái nhợt. Tôi nắm tay cô ấy, cố tình giả vờ bình tĩnh và nói " Này, có chuyện gì vậy, ngớ ngẩn "
Sở Tinh Vũ chỉ vào ngã tư nơi xe bus chạy qua và hỏi tôi " Anh Xong Diễm, anh thấy nó k?"
"Cô đã thấy gì?" tôi giả vờ không biết.
"Một cô gái nằm trên nóc xe, tôi vẫn thấy nó khi tôi đi ngắm trời đêm.”
Làm sao mà không nhìn thấy chứ, tôi không nghĩ ở đây tôi có thể gặp thứ không sạch sẽ đó. Không phải tôi đã bị thứ gì đó bám vào người đấy chứ? Đi tới đâu cũng đều thấy những thứ như vậy.
Nghĩ lại cũng thật là buồn cười, như thể là "Edogawa conan”. Đi tới đâu là có chuyện xảy ra ở đấy.
Tôi đã nhìn thấy loại này rất nhiều và với tôi không ngạc nhiên chút nào. Sau những bất ngờ ban đầy, nó nhanh chóng dịu xuống. Chỉ là tôi sợ rằng Sở Tinh Vũ sẽ sợ và gặp ác mộng. Nên tôi đã trấn tĩnh lại và nói " Em thấy đấy làm gì có cô gái nào, rõ ràng là một mảnh vải trắng, làm sao mà có một con người?"
"Điều đó có đúng k? " Sở Tinh Vũ hỏi một cách ngây thơ, tôi mỉm cười đáp "Em chắc đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-che-du/2293750/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.