Lâu ngày không gặp, mà lại chẳng thể tạm biệt trong hòa bình.
Phản ứng không chấp nhận của Ngụy Thất nằm trong dự đoán, cậu ta vẫn cứ tính toán chi li như cũ, lòng kiêu ngạo đó không thể chịu đựng việc Diệp Dung Sâm đã có người khác, mặc dù đối phương chỉ là người “trói gà không chặt”.
“Dung Sâm, anh sao vậy?”
Trình Hi Hòa phát hiện trong lòng Diệp Dung Sâm hôm nay có chút không yên, ăn một miếng cơm mà miệng không nhúc nhích, chỉ lẳng lặng suy tư, giống như đang suy nghĩ chuyện gì.
Nghe được tiếng gọi của Trình Hi Hòa, Diệp Dung Sâm mới nhận ra mình đã suy nghĩ đến mức lơ đãng, hắn lắc đầu khẽ cười, nói, “Không có gì, chỉ là đang nghĩ đến việc sắp xếp kỳ thi cuối kỳ.”
Trình Hi Hòa gật đầu, đảo cơm trong bát, mà không biết trên khóe miệng mình đang dính một hột cơm.
Dung Sâm nhẹ nhàng gọi, “Hi Hòa.”
“Dạ?”
Trình Hi Hòa ngẩng đầu theo phản xạ nhìn về phía Diệp Dung Sâm, chỉ thấy anh cúi người xuống, hôn lên đôi môi của cậu, lộ ra đầu lưỡi ấm áp liếm đi hột cơm dính trên khóe môi.
Trình Hi Hòa bị bất ngờ không kịp đề phòng mà lùi về phía sau để tránh theo phản xạ. Con ngươi Diệp Dung Sâm đen như mực đảo mắt một cái, hắn mạnh mẽ ôm lấy lưng đối phương, trở tay giữ vững phần gáy, cùng lúc ngón tay thon dài đan vào mái tóc đen mềm mại, nụ hôn hời hợt bỗng chuyển sang nồng nhiệt nhiệt sâu sắc trong nháy mắt.
Vừa hay chỗ bọn họ ngồi trong nhà hàng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-luyen-abo/1330042/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.