Editor: Xám
Nàng cứng đờ ở đó, ngây ngẩn đến mức cảm thấy mình đã trở thành một bức tượng.
Sau một lúc lâu, Tần Cửu mới phản ứng lại. Thật ra, nàng đã mơ hồ biết được, chuyện năm đó, đều do Nhàn phi và Tô Thanh làm. Như vậy, cuối cùng đã khẳng định được, ngàn vạn cảm xúc trong lòng, không phải không khiếp sợ, cũng không phải không khiếp sợ.
Trong điện cực kỳ u ám, một luồng ánh sáng xuyên qua cửa sổ chiếu lên người Nhan Túc, tóc trắng bên tóc mai hắn phảng phất như sương hoa cuối thu, mang theo thê lương tiêu điều, đau nhói mắt nàng cũng đau nhói tim nàng.
"Tố Tố, cho dù mưa gió lớn bao nhiêu, đều có ta chống đỡ, vĩnh viễn sẽ không rơi lên người nàng." Lời của hắn, thật giống như đã xuyên qua thời gian ba năm, một lần nữa vang ở bên tai.
Nàng nhắm mắt lại, một lúc lâu mới đè nén nỗi đau như cắt trong lòng xuống, nghiêng đầu nhìn về phía Nhàn phi bên cạnh hắn.
Trước tượng Phật sơn vàng, Nhàn phi hai tay hợp thành chữ thập quỳ trên đệm hương bồ, hai mắt nhắm chặt, miệng lẩm bẩm, gương mặt bà ta trong đàn hương cực kỳ trầm tĩnh trang nghiêm.
Tần Cửu chau chặt chân mày, chẳng biết tại sao, trong lòng chợt có một loại cảm giác chẳng lành.
Đến giờ phút này, Nhàn phi là đang sám hối, hay là đang cầu nguyện đây?
Tần Cửu cảm thấy đều không phải, nếu như Nhàn phi thực sự tín Phật, bà ta sẽ không làm ra những chuyện ở mức thập ác bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/2236554/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.