Editor: Xám
Nhan Duật híp mắt, nghĩ thầm: Cứ hôn một cái.
Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng chạm lên môi nàng, cảm giác ấm áp mềm mại êm dịu giống như cánh hồ điệp run rẩy, nhẹ nhàng lướt qua đáy lòng hắn. Thế nhưng, cái đụng chạm khe khẽ không được xem là hôn này lại khiến trái tim hắn bắt đầu đập loạn mà không thể ngăn cản.
Hắn ngẩng đầu, từ từ nhắm mắt lại.
Hắn nhớ lại nụ hôn hắn hôn Bạch Tố Huyên ngày trước.
Lúc đó, nàng nói với hắn: "Nhan Ngọc Hoành, ta rất thông cảm với cảnh ngộ của ngài, nhưng điều đó không thể trở thành lý do để ngài phóng đãng. Ngài mới đến kinh thành mấy ngày, nhìn khắp cả Lệ Kinh, còn có gì mà ngài chưa từng chơi? Oanh oanh yến yến bên cạnh ngài đã thay đổi bao nhiêu người rồi? Ta không xen vào những việc này, nhưng ta không muốn trở thành một trong số bọn họ."
Hắn không hề nghe lời nàng nói, mà nhìn chằm chằm làn môi mềm mại như cánh hoa của nàng, ngửi mùi thơm thanh dịu thoang thoảng trên người nàng. Nàng thích vẽ tranh viết thơ, bao giờ trên người cũng mang theo hương thơm thoang thoảng của mùi hoa cỏ nhàn nhạt đan xen với mùi mực, hương thơm đó rất thanh rất nhạt, nhưng nhạt mà dài lâu.
Nàng đã nói mấy câu, nhìn thấy hắn không hề nghe, rất nhanh đã ngậm miệng, thản nhiên liếc hắn một cái, xoay người định đi.
Hắn tiến đến gần cực nhanh, duỗi tay kéo lấy eo nàng, cúi đầu hôn môi nàng. Nàng còn chưa nói xong, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/2236466/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.