Nhan Duật nhìn ý cười quyến rũ nơi khóe môi Tần Cửu, híp mắt nói: “Tại sao ta cảm thấy, ngươi mới là chim sẻ nhỉ?”
Tần Cửu cười thản nhiên, khép hờ mắt nhìn về phía trà nô A Vũ. A Vũ vừa làm nóng chén trà mới, rót đầy trà dâng đến trước mặt Tần Cửu, khẽ thi lễ. Tần Cửu bưng chén trà lên, nhấp khẽ một ngụm, cười mỉm nói: “Quả nhiên là một tay pha trà giỏi, A Vũ, ngươi lui xuống trước đi!”
A Vũ hiểu ý, đặt một bình trà đã pha xong lên bàn, khom người lui ra ngoài.
“Liên Nhi, ngươi cũng ra ngoài đi dạo đi!” Có một số việc Tần Cửu giấu Lưu Liên, cho nên không định cho hắn biết.
Lưu Liên đáp lời, cũng lui ra ngoài.
Tần Cửu cười lười biếng, nói: “Vương gia không cần quan tâm ai là chim sẻ, chỉ cần biết, người cuối cùng được lợi là vương gia là được.”
“Sao có thể là ta chứ?” Nhan Duật lười biếng hỏi.
“Tục ngữ nói, hai hổ tranh đấu, nhất định có một con bị thương, vương gia ngồi yên xem hổ đấu, lẽ nào không phải là được lợi?” Tần Cửu nói với hàm ý sâu xa, “Huống chi, lần này Khang Dương Vương đã mất một Lại bộ thượng thư, mà An Dương Vương... Mặc dù nhìn như hắn đã thắng, nhưng cũng mất đi vài thứ. Kim Ngô Vệ vốn là thủ vệ của kinh thành, lại bắt được thích khách ám sát phụ thân Tiểu Ngọc Tiên ở huyện Lai. Ngài nói xem, Thánh thượng sẽ nhìn nhận An Lăng Vương thế nào?”
Nhan Duật nghe vậy, lông mày nhướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/2236299/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.