Đã đến Lệ Kinh hơn một tháng, ngoài mấy hôm tết Nguyên Tiêu và lễ Cầu Tuyết nhìn thấy Tô Vãn Hương từ xa, Tần Cửu vẫn chưa thực sự tiếp xúc cự ly gần với nhân vật chạm vào bỏng tay ở kinh thành này. Tô Vãn Hương là nữ tử thế nào, Tần Cửu không biết quá rõ. Nhưng Tô Thanh là người thế nào, Tần Cửu lại biết rất rõ. Vậy nên, từ khi đến kinh thành, Tần Cửu không hề dám xem nhẹ Tô Vãn Hương.
Tần Cửu âm thầm bảo Tỳ Ba nghe ngóng chuyện của nàng ta không chỉ một lần, nhưng kết quả lại là, nàng ta ngoài mỗi tháng đến am Từ An dâng hương ra thì bình thường không hề ra ngoài. Phần lớn thời gian đều ở trong tướng phủ, chân không rời nhà, hoàn toàn là một tiểu thư khuê các đoan trang nhã nhặn.
Một nữ tử như vậy khiến Nhan Túc năm xưa nói ra một câu như thế, hắn nói trong lòng hắn yêu một người khác.
Thỉnh thoảng, trong đầu nàng cũng sẽ nảy ra ý nghĩ kỳ quái, đó là nếu như Bạch Tố Huyên vẫn còn sống... Sau khi ý nghĩ đó xuất hiện, nàng lập tức cảm thấy cực kỳ nực cười! Bạch Tố Huyên vẫn còn sống thì sao, khi ấy vốn chỉ là lợi dụng!
Vậy Nhan Duật thì sao?
Nếu Bạch Tố Huyên vẫn còn sống, Nhan Duật có thích Tô Vãn Hương không?
Có không? Nam nhân năm đó không tiếc tiền của cũng phải cưỡng ép cưới nàng, có thật sự thích nàng hay không?
Nàng không chắc chắn!
Đêm qua khi hắn đặt ngang kiếm lên cổ nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/2236298/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.