nói xong, vẻ mặt của cậu ấy giống như một cuộn phim bị kẹt lại ở đầu đ ĩa, bị kéo lê và bóp méo. Đôi mắt xinh đẹp đó thẫn thờ và nhuốm màu hoài nghi.
Tôi như một khán giả kiên nhẫn chờ đợi, chờ giây tiếp theo cậu ấy sẽ phản ứng với tôi như thế nào.
Thời gian như dài dằng dặc, hoặc có lẽ chỉ trôi qua trong tích tắc...
Tôi dường như cảm thấy thứ mà tay cậu ấy đang che không phải là bụng tôi mà là trái tim tôi.
Cậu ấy sẽ cảm thấy thế nào đây, là ngạc nhiên trong vui sướng hay ngạc nhiên trong sự kinh hãi.....
Có phải tôi đã quá đường đột rồi không...
Có lẽ ít nhất tôi nên nói bóng nói gió trước, có lẽ, cho cậu ấy xem nhật ký của tôi cũng tốt, không, tôi nên cho cậu ấy xem ảnh của Tiểu Sư lúc nhỏ luôn mới phải...
Tuy nhiên, cậu ấy lại nghĩ rằng tôi đang đùa ác ý với cậu ấy.
"Anh, anh không có nói giỡn."
Tôi nắm lấy tay cậu ấy, có chút lúng túng nói.
"Đây em nhìn xem."
Tôi vén áo ngủ lên.
"Nó đã ở đây sau khi Tiểu Sư được sinh ra."
Khi tôi quyết định cho cậu ấy xem vết sẹo này, tương đương nói cho cậu ấy biết bí mật xấu xí nhất trên người mình..
Tôi nín thở chờ đợi phán quyết.
Cuối cùng cậu ấy cũng đã hoàn hồn.
Cậu ấy rũ mắt xuống, đôi mắt nhìn theo lời tôi nói đi xuống vùng bụng, tôi chỉ cảm thấy bụng càng lúc càng nóng, trong lòng dâng lên một cảm giác xấu hổ và bí bách không nói nên lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-cua-ban-trai-cu/3801612/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.