Từ nay về sau, dù cho em ở trời nam, hay đất bắc, anh đều sẽ theo em ___ 《Sơ quen 》
- -
Hôm nay đến lượt Ôn Lộ trực nhật, chờ cậu khóa cửa phòng học xong, đi ra cổng trường, trường học đã không còn ai.
Chỉ có Thẩm Tại Đồ đi xe đạp đứng bên đường, đeo cặp.
Ôn Lộ thấy anh, ánh mắt chạm nhau, Ôn Lộ vội vàng cúi đầu.
Thẩm Tại Đồ thấy Ôn Lộ từ xa, dùng sức giẫm chân một cái, trèo lên: "Ôn Lộ, cậu muốn về sao?"
Ôn Lộ cúi đầu đáp: "Ừ."
Thẩm Tại Đồ chậm rãi đạp xe, trên đường không còn người, giữa tán lá rơi vãi một chút ánh sáng, chiếu lên người hai người.
Thẩm Tại Đồ đột nhiên cong lưng, quay đầu xe, dừng lại, cắt ngang trước mặt Ôn Lộ: "Cái kia, không ai tới đón cậu, tớ cũng vừa hay không có việc gì, thuận đường đưa cậu về đi."
Chỗ ngồi sau xe đạp người này, không biết có bao nhiêu cô gái muốn ngồi lên.
Nhớ tới những lời bạn cùng lớp nói, Ôn Lộ sợ rước lấy cãi vã dư thừa, lắc đầu, vượt qua anh: "Không cần, cám ơn."
Gặp phải cự tuyệt, Thẩm Tại Đồ vội vàng bắt kịp, có chút nhăn nhó giải thích: "Tớ chỉ muốn cảm ơn cậu hôm nay cho tớ giấy, không có ý gì khác."
Ôn Lộ: "Ừm."
Thẩm Tại Đồ: "Cậu đi bộ về nhà sẽ rất lâu nhỉ."
Tên ngốc cũng biết anh nghĩ cái gì, Ôn Lộ ngại ngùng nghiêm mặt, nhỏ giọng nói: "Thật sự không cần, cậu mau về nhà đi."
Ánh mặt trời chiếu lên người Ôn Lộ, Thẩm Tại Đồ đột nhiên dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-cua-ban-trai-cu/1108428/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.