Chỉ cần em vẫn là em, anh vẫn là anh, xa cách nhau tám năm có là gì? —— 《 Gặp lại 》
- -
Đến một môi trường làm việc mới, làm quen bạn mới, thích ứng cuộc sống mới.
Chuyện này đối với Ôn Lộ mà nói, đã là chuyện bình thường.
Từ ngày đầu tiên trốn tránh, sợ hãi, hiện tại dần dần, Ôn Lộ đã học được làm sao để treo nụ cười lễ phép trên mặt, chủ động đi theo giao lưu cùng người khác.
Sau khi kết thúc kì huấn luyện ba ngày, Ôn Lộ cứ thế được giữ lại ở " Vũ Phong", có được công việc thuộc về mình.
Toàn bộ chuyện này, đều chính là một khởi đầu mới.
Ngón tay nhỏ trắng di trên tấm ảnh, Ôn Lộ ngồi tại chỗ làm việc, khóe miệng nhẹ nhàng nở nụ cười.
"Tan ca tan ca." Chiêm Nghiêm Nghiêm ngồi bên cạnh mệt mỏi duỗi thắt lưng," Ôn Lộ, buổi trưa ông ăn gì?"
Chiêm Nghiêm Nghiêm là một cô gái họa sĩ rất đáng yêu trong nhánh bọn họ.
Xen vào nhiệt tình của Chiêm Nghiêm Nghiêm, hiện tại Ôn Lộ đã thu được số lượng "Ôn Lộ " bản hoạt hình Q không thể đếm nổi.
Cho nên quan hệ giữa hai người trong lúc đó vô hình liền thành lập cầu nỗi hữu nghị.
"Xuống căn tin tầng dưới xem đi." Ôn Lộ nghĩ nghĩ, đặt thẻ nhân viên trên bàn, cười nói.
Chiêm Nghiêm Nghiêm cầm túi nhỏ đeo lên người: "Được rồi được rồi."
Căn tin ở tầng ba, hai người đi vào thang máy, người giữa trưa xuống lầu rất nhiều.
Trong thang máy kín người hết chỗ.
Ôn Lộ cùng Chiêm Nghiêm Nghiêm bị dồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-cua-ban-trai-cu/1108427/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.