Vừa lái xe, vẫn không quên trò chuyện luôn miệng với Lệ Cảnh Hành: “Lệ tổng, tối hôm nay nhiều người thật đấy, nếu sớm biết tôi đã không tới đây rồi.”
Lệ Cảnh Hành liếc nhìn tòa nhà bên ngoài xe, vách kính ngăn cách từng không gian nhỏ, trong mỗi gian đều trưng bày những loại hàng hoá khác nhau, nhưng mỗi sản phẩm đều rất tinh tế và sang trọng, trông có vẻ rất đắt tiền.
Lệ Cảnh Hành bị một bộ lễ phục trưng bày trên tầng hai thu hút.
Đó là một chiếc váy dài màu trắng thắt eo, cổ khoét sâu hình chữ V, thân áo điểm xuyết rất nhiều bông hoa rất tinh tế, cánh hoa được làm thủ công, tỉ mỉ. Vạt áo xếp từng lớp so le, xoè ra như một đóa hoa đang nở, bồng bềnh. Dưới ánh đèn chiếu rọi, góc váy lóe lên những tia sáng như những ngôi sao lấp lánh, nhìn kỹ có thể thấy những viên kim cương nhỏ đính trên góc áo như sương mai.
Đột nhiên trong đầu Lệ Cảnh Hành xuất hiện khuôn mặt của Thẩm Niệm.
“Dừng xe.”
Trương Bác vẫn luôn quan sát sắc mặt của Lệ Cảnh Hành, thấy anh say sưa nhìn chằm chằm vào tòa nhà trung tâm mua sắm ở bên ngoài, trong lòng còn đang cảm thấy kỳ lạ thì bất ngờ nghe thấy Lệ Cảnh Hành bảo anh ta dừng xe.
Kinh nghiệm lái xe nhiều năm trở nên hữu ích vào thời điểm này, mặc dù trong lòng Trương Bác rất ngạc nhiên, Lệ Cảnh Hành mà lại muốn đi dạo trung tâm thương mại sao? Nhưng động tác dừng xe không hề hoảng loạn chút nào, vững vàng đậu xe vào bãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-chop-nhoang-boss-sieu-cung-chieu-vo/1160391/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.