Những cánh hoa bay tán loạn, Tống Vĩnh Nhi như về tới Tử Vi cung, cô đang rong chơi trong làn nước biển trong xanh.
Say đắm, quyến rũ và xinh đẹp, những giấc mơ của cô ấy cô đọng thành những nét vẽ đơn giản, lan tỏa đến môi cô cũng cong theo.
Lăng Ngạo cứ như vậy lẳng lặng nhìn cô, làm sao nở đánh thức cô đây?
Bỏ qua phồn thịnh, thương hải mắc cạn, anh hiểu chỉ mình cô mới là quý giá nhất trong lòng anh.
Dịu dàng cúi đầu hôn lên mi tâm cô. Anh thực sự rất thích nhìn dáng vẻ vô tư này của cô, anh chỉ hôn nhẹ không muốn làm cô thức giấc. Đôi mi tựa như cánh bướm khẽ run lên, nụ cười trên khóe môi càng lộ rõ: “Sao anh lại thích hôn em như vậy chứ!”
Một nói đầy ngây thơ cất lên, sau đó hai mắt cô chậm rãi mở ra.
Ánh vẫn Lăng Ngạo ấm áp, so với trước đó lại có chút thâm ý.
Cô giơ tay lên, vòng lên cổ của anh: Ông chú, có phải anh có chuyện muốn nói với em không?”
Bàn tay nhỏ khẽ vuốt cằm anh, trêu đến lòng anh ngứa ngáy một trận, há miệng ngặm lấy ngón tay của cô, nhưng lại sợ cô hoảng sợ lại nhanh chóng thả ra.
Anh đem cằm đặt lên bờ vai nhỏ bé của cô, Lăng Ngạo ở trên cổ cô, nhàn nhạt mở miệng: “Bé Ngoan, em có đồng ý đứng ra xác nhận chuyện em đã đoạn tuyệt quan hệ với Lam Tư Pháp không?”
Cô không lên tiếng.
Anh cũng vùi đầu trong cổ cô, không động đậy.
Anh không muốn ép cô, cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772316/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.