Lăng Ngạo nghe cô nói mà buồn cười, cái gì mà về trong vòng tay của Tổ quốc?
Anh đặt tay lên chiếc cằm nhỏ của cô, cũng không thèm để ý có người hay không rồi đặt một nụ hôn lên đó: “Em quên rằng em là người thừa kế của Hoa Kỳ sao? Dòng máu trên người em cũng là của Hoa Kỳ, thế mà lại nghĩ rằng Ninh Quốc mới là Tổ Quốc, em nói xem, đây có được xem là vợ nghe theo chồng không?”
Tống Vĩnh Nhi vừa thẹn vừa giận rồi trừng mắt một cái.
Cái người này sao mà thích hôn cô vậy chứ?
“Anh, anh đừng như vậy nữa!”
“Cứ muốn!”
“Không!”
“Đến đây mà!”
“Buông tay ra!”
“Hôn một cái nữa!”
Sự ân ái của vợ chồng Lăng Ngạo đột nhiên thu hút người tài xế ngồi phía trước, Trần An thấy nhiều cũng quen rồi, nhưng trong lòng người tài xế lại thầm cảm thấy kiêu hãnh, bệ hạ và hoàng hậu tương lai của bọn họ có tình cảm rất tốt!
Trên đường đều có quân đội thiết quân luật, từ cao tốc về đến cung không hề có trở ngại.
Lăng Ngạo chưa từng đến thủ đô nên cũng ngắm cảnh một mạch, ôm vợ mình trong lòng, tâm trạng của anh rất vui.
Đội xe lái thẳng vào một chỗ nào đó ở cửa hông phía Tây của hoàng cung, sau đó dừng lại một lát.
Vợ chồng Lăng Ngạo ngờ vực nhìn tứ phía, thấy môi trường xung quanh cũng rất ổn, cây cỏ sum suê, hoa dại tươi tốt rực rỡ, những chú bướm bay lượn tung tăng, làm họ không khỏi cảm thấy quen thuộc.
“Ở phía sau có xe đi vào con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772296/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.