Đêm lạnh như nước, có người rơi lệ.
Lúc này Lam Tư Pháp thật sự rất đau khổ, vừa yêu vừa hận đối với Hoàng hậu đang bị giam lỏng trong hậu cung!
Đột nhiên ông ta cảm thấy tình cảm vợ chồng mấy chục năm giống như chưa từng hiểu rõ người phụ nữ này!
Thì ra đứa con đầu lòng không phải là tử thai, con bé vẫn đang sống tốt!
Hóa ra đứa con thứ hai không phải con của ông ta, mà là nghiệt chủng do mượn t*ng trùng sinh ra!
Đứa trẻ Cố Âm kia, ông ta đã ra lệnh tiếp tục giam lỏng trong bệnh viện, về kết cục của Cố Âm, ông ta cũng chưa nghĩ đến, nhưng đối với kết cục của Hoàng hậu, ông ta ngược lại đã có suy nghĩ.
Khi sắc trời dần dần hửng sáng, hình như có tiếng bước chân lướt qua bên tai, Lam Tư Pháp mới giật mình mở mắt, nhận ra trên người đang đắp chăn, không biết đã ngủ quên trên sofa từ lúc nào.
Vì sự có mặt của ông ta nên nhóm người Nghê Chiến không đi ra ngoài, bữa sáng cũng do lính cần vụ mang đến tận phòng cho họ.
Lam Tư Pháp có chút xấu hổ đứng lên, Kiều Thế Phương bưng bữa sáng đến đặt trước mặt ông ta: “Bệ hạ, đây là cơm rang tôm mà tối hôm qua Thái tử phi làm cho chú hai. Còn dư lại rất nhiều, chú hai không nỡ vứt đi, bảo chúng tôi cất vào tủ lạnh để hâm lại làm bữa sáng cho anh ấy. Vừa rồi chú hai lại nói, hỏi ngài trước có muốn ăn không.”
“Đây là… Vĩnh Nhi làm?”
Lam Tư Pháp hơi thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772280/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.