Đầu Lam Tư Pháp ong ong hết cả lên!
Càng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tống Vĩnh Nhi, lại càng thấy giống hoàng hậu năm ấy, đó là người phụ nữ ông ta yêu thương suốt một đời, là người phụ nữ duy nhất trong chúng phi tần có được tình yêu của ông ta, làm sao ông ta có thể nhận nhầm khuôn mặt bà được?
Nhưng mà hoàng hậu lại dùng một hoàng tử giả để tráo đổi với công chúa, mà ngày sinh lại là 13 tháng 8!
Cách biệt tận hơn một tháng liền?
“Sinh nhật của cháu là ngày cha mẹ nuôi đón cháu đi, hay là ngày nào khác vậy? Không phải cháu nói mình là trẻ mồ côi sao? Làm sao cháu biết chính xác ngày sinh của mình được?”
Lam Tư Pháp cảm thấy có một vài vấn đề nhất thiết phải hỏi cho rõ ràng!
Lúc này Tống Vĩnh Nhi thật sự cảm thấy ngượng ngùng, cô cố gắng nhìn thẳng vào mắt Lam Tư Pháp, nghiêm túc trả lời: “Cha mẹ cháu kể là, họ nhặt được cháu trước cửa một khách sạn trong thị trấn du lịch, lúc đó họ đã báo cảnh sát. Phía cảnh sát tìm kiếm khắp nơi nhưng cũng không tìm được người tình nghi vứt bỏ cháu, vì lo lắng cho thể trạng của cháu, nên họ đã đưa cháu vào bệnh viện kiểm tra, bác sĩ ở đó nói cháu hẳn là mới sinh được ba ngày, sức khỏe vẫn tốt, vì thế cảnh sát dự định đưa cháu vào viện mồ côi. Cha nuôi cháu mắc hội chứng vô sinh, không thể có con, nên đã cùng mẹ nuôi nhận nuôi cháu, sau khi hoàn thành đầy đủ thủ tục nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772275/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.