“Sao vậy?” Lăng Vân không hiểu: “Không phải muốn ra ngoài sao?”
“Đưa Cố Âm cho Trần An, tôi với ông cùng xuống trước!”
Ánh mắt trầm tĩnh của Lăng Ngạo quyết ý cùng đồng hành đến cùng, thấy Lăng Vân hơi lay động tâm thần.
Ôm chặt con gái trong lòng, ông ta không nỡ giao cô ta cho người của Lăng Ngạo nữa.
Hơn nữa, ông ta cuối cùng cũng biết tên của con gái.
Cố Âm?
Trần An lại bước lên một bước, đưa tay ra: “Ông yên tâm, ra đến bên ngoài, tôi sẽ trả cô ta nguyên vẹn không hao tổn gì cho ông.”
Lăng Vân do dự.
Nghê Chiến nói: “Còn lề mề nữa, máu của cô ta sẽ chảy hết.”
Thật ra mọi người đều nhìn ra, cổ tay của Cố Âm đã không chảy máu nữa, chắc là hiệu quả cho việc băng bó đè lại, bây giờ quá suy nhược, cần kịp thời đưa đến bệnh viện mới được.
Lăng Vân cụp mắt, ông ta còn chưa nhìn kỹ gương mặt của con gái, nhưng ông ta lại nhớ rõ đôi mắt của con gái.
Yết hầu chuyển động lên xuống, ông ta cẩn thận đem con gái trong tay giao cho Trần An.
Lăng Ngạo đã làm xong chuẩn bị, muốn cùng Lăng Vân đi vào trước, anh nắm cánh tay của Lăng Vân, nói cái gì cũng không buông ra!
Cũng vào lúc này, đội trưởng đội đặc chiến bỗng quỳ xuống, cầu xin: “Điện hạ xin hãy suy nghĩ lại! Thần nguyện thay điện hạ đi xuống trước!”
Mười chín chiến sĩ còn lại đều quỳ xuống, giọng nói hùng hồn: “Điện hạ xin hãy suy nghĩ lại!”
Lăng Ngạo không quen cách xưng hô này, lại hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772254/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.