Nghê Chiến nhíu mày không vui nhìn Cố Âm: “Tôi thừa nhận tôi lòng nóng như lửa đốt, nhưng không đại biểu tôi ra ngoài thì nhất định sẽ hỏng việc! Tôi lớn như vậy rồi, làm gì còn cần cô đến dạy tôi sao?”
Đừng tưởng là con của Thái Hoàng thượng nuôi lớn thì có gì hay ho, thật sự tưởng mình là công chúa rồi sao?
Trên đường từ Ninh Quốc chuyển sang Hoa Kỳ Quốc, Nghê Chiến nhịn Cố Âm đủ lâu rồi.
Một lúc cái này không được, không phù hợp với dân tình của Hoa Kỳ Quốc, một lát lại cái kia không được, sẽ phạm vào cấm kỵ của những tông giáo nào đó!
Ngay cả vừa ở trong nhà hàng của khách sạn, anh ta muốn Trần An gọi thịt bò giúp cho anh ta, còn bị Cố Âm ngăn cản, nói người Hoa Kỳ Quốc coi bò là thần linh, ăn thịt bò là vi phạm quy định.
Bây giờ anh ta muốn đi dạo trên phố, nghĩ không chừng có thể gặp được Cố Duyên, kết quả Cố Âm này lại nhảy ra kiếm chuyện!
Nghê Chiến thật sự phục cô ta rồi: “Cô có phải cố ý đối đầu với bổn thiếu gia không hả?”
Anh ta chính là nhớ Cố Duyên rồi, nhớ sắp phát điên rồi!
Bây giờ ai ngăn cản anh ta, anh ta sẽ liều mạng với người đó!
Tống Vĩnh Nhi cảm thấy giọng điệu của Nghê Chiến không tốt, trông giống như đàn ông đang khi dễ cô nhóc, cô vội bước tới kéo anh ta lại: “Anh Nghê Chiến, anh đừng như thế.”
Lăng Ngạo yên lặng đứng trước cửa sổ, nhìn những đám mây trắng trong bầu trời lam nhạt, đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772230/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.