Y tá lấy máu Tống Vĩnh Nhi xong thì rời đi.
Bên ngoài phòng bệnh có từng hàng lực lượng vũ trang đứng nghiêm ngặt, sợ là một con kiến cũng không đi vào được.
Cô ta đi dọc theo phòng y tá đến phòng xét nghiệm cất máu của Tống Vĩnh Nhi, sau đó đi lòng vòng tới chỗ thang máy lên tầng lầu của Lăng Ngạo.
Cô ta không đi vào phòng bệnh của Lăng Ngạo, bởi vì Hạ Kiệt sẽ không nói ra vị trí của Lăng Ngạo.
Ông ta ở kho hỗn hợp đợi cô ta, đến khi cô ta đi vào thì ông ta hỏi: “Đã làm xong chưa?”
Y tá gật đầu: “Đã hoàn thành xong chuyện ông dặn dò, số tiền còn lại đâu?”
Hạ Kiệt lấy một bao thư đưa cho cô ta, cô ta cầm lấy đếm đếm, hài lòng cất vào túi đồng phục y tá rồi rời đi.
Có thưởng sẽ có người dũng cảm xuất hiện, cho dù trái đất chuyển động thế nào thì kẻ có tiền có thể sai khiến cả thế giới!
Hạ Kiệt về phòng bệnh của Lăng Ngạo nói tin tức này cho Lăng Ngạo, trong lòng Lăng Ngạo cũng nhớ Tống Vĩnh Nhi còn một mũi vắc-xin chưa tiêm, anh dặn dò Hạ Kiệt, Hạ Kiệt gật đầu nói: “Cậu sẽ cố gắng mua chuộc bác sĩ.”
Thật ra làm chuyện mua chuộc này cũng cần phải bất chấp nguy hiểm.
Lúc y tá kia đi vào thì trong lòng Hạ Kiệt hơi sợ hãi, sợ bị bắt.
Lần đầu tiên trong cuộc đời ông ta hồi hộp như vậy, lại là người trung niên, ông ta bất đắc dĩ thở dài, cười khổ một tiếng: “Cậu đi xem một chút. Cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772173/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.