Hiệu quả cách âm của cửa bệnh viện cũng không bằng Tử Vi Cung, Lăng Ngạo cũng không đoái hoài đến những điều này, trong lòng anh chỉ nghĩ đến bé ngoan của mình.
Ghi xong những lời đã nói trước đó khiến anh không thể khống chế nổi cảm xúc của mình, trực tiếp đóng màn hình lại, dùng cách khóc thút thít để giảm áp lực.
Đau khổ trong lòng quá nhiều, nếu không phát tiết ra ngoài một chút, anh sẽ không chịu đựng nổi.
Tất cả mọi người trong phòng khách đang chờ Lăng Ngạo ghi hình ở bên trong.
Mà ngăn cách bởi một cánh cửa, bọn họ đều nghe thấy tiếng nghẹn ngào trầm thấp của Lăng Ngạo.
Tất cả mọi người đều không thoải mái, cực kỳ khó chịu, Trần An bắt đầu tự trách, nếu không do nửa đường trở về mình muốn giết Bạch Ly Mạt, sẽ không bị Bạch Ly Mạt bắt cóc ngược lại, còn khiến Tống Vĩnh Nhi phải quay lại cứu mình.
Hạ Kiệt trầm mặt, có chút khó chịu đi tới đi lui trước ghế salon, bỗng nhiên im lặng đi ra ngoài.
Trên ghế salon, ánh sáng nhàn nhạt trùm lên vẻ mặt của mọi người, Trần Tín có chút căng thẳng nhìn Hạ Thanh Ninh: “Lần trước anh mời ba đến giúp anh cầu hôn, nhưng lại không nhận được điện thoại của ba. Có phải…?”
Nói bóng gió, có phải Phú Nhất đến nhà họ Kiều, nhưng bị từ chối, vậy nên Phú Nhất cũng tức giận, mới không nói với Trần Tín?
Hạ Thanh Ninh sững sờ, hơi kinh ngạc nhìn anh ta: “Thật sao? Em không nghe thấy ba và ông nội nhắc đến, anh đừng vội. Chúng ta ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772171/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.