“Cậu!” Nghê Chiến đau lòng không thôi: “Cậu xác định cơ thể mình chịu nổi sao?”
“Tiểu ngoan ngoãn đang đợi tôi.”
Lăng Ngạo đột nhiên dùng một loại ánh mắt cực kỳ bình tĩnh nhìn anh ta, đó là một ánh mắt gần như có thể nhìn xuyên qua linh hồn: “Ngay cả bác sĩ cũng đồng ý rồi, cậu phản đối cái gì?”
“Cậu…”
“Nếu như cậu muốn giúp, vậy thì thu dọn hành lý đi theo tôi. Nếu như còn nói nhảm, thì ở lại đi, không cần phải xuất hiện nữa..”
Nghê Chiến nhận thua, anh ta đấu tranh tư tưởng một lúc, rồi sau đó nhìn Lăng Ngạo: “Được rồi, tôi đi thu dọn hành lý.”
Vào bữa tối, cung nữ đi đến đánh thức Tống Vĩnh Nhi.
Thì ra là cô vừa khóc vừa ngủ, cứ vậy ngủ mất.
Sau khi đứng dậy đến bên cạnh cái bàn, trên mặt bày ra đồ ăn thức uống phong phú, có chút kinh ngạc: “Một mình tôi không ăn hết nhiều như vậy..”
Nữ hầu không hiểu cô nói cái gì, chỉ là dọn hết đồ ăn lên.
Cô dường như là bất đắc dĩ ngồi xuống, trong lòng thật ra là không yên. Đều nói là có tật giật mình, xem như là cô cảm nhận được, chỉ sợ chuyện xế chiều hôm nay đi qua văn phòng bị ai phát hiện.
Tình hình dưới mắt, người là dao thớt, cô là thịt cá!
Có thể là từ buổi sáng hôm nay và bữa trưa có thể nhìn ra được cô thích ăn rau dưa và hoa quả, cho nên buổi tối là cháo là cháo rau củ, ăn rất có, có một món ăn chính làm từ mứt táo, nhìn ra được là dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772154/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.