Tống Vĩnh Nhi xoay người lại, mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm Lăng Ngạo.
“Cô ta là ai?”
“Cô ấy là… em gái khóa dưới của anh.”
“Em gái khóa dưới? Một đứa con gái lại mang theo vali tới nương nhờ anh, muốn ở trong nhà anh?”
“Quả thật chỉ là em gái khóa dưới thôi, An cũng biết cô ấy mà. Hồi anh học cấp hai, anh không nói được, mọi người đều ghét bỏ anh, chỉ có cô ấy… là không.”
Qua hai câu đơn giản, Tống Vĩnh Nhi đã thăm dò rõ ràng nội tình của đối phương rồi, đây đâu phải bạn học, rõ ràng là thanh mai trúc mã của anh mà!
Nhiều năm như vậy còn tới đây tìm anh, đủ để thấy hai người vẫn còn liên lạc với nhau nhất là ở độ tuổi này rồi, cô ta còn kéo vali tới đây?
Đôi mắt to lấp lánh của Tống Vĩnh Nhi híp lại, không hề khách khí đánh thẳng vào chỗ hiểm của Lăng Ngạo: “Cô ta thích anh à?”
Lăng Ngạo mở miệng, định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn im lặng.
Đúng lúc này, giọng nói của Trần An lại truyền ra từ loa phát thanh: “Nếu không thì tôi nói cậu Tư không ở trong nước, bảo cô ấy rời đi trước.”
Lăng Ngạo nhìn chằm chằm ánh mắt sắc bén của Tống Vĩnh Nhi, rồi đáp lại Trần An: “Ừm!”
“Đợi đã!” Tống Vĩnh Nhi gọi Trần An lại rồi nói: “Anh để cô ta vào đi!”
Trần An hơi ngạc nhiên: “Mợ chủ à?”
Lăng Ngạo cũng nhìn cô hơi nghi ngờ, anh nghĩ, đáng lý cô không thích phụ nữ khác tới ở mới đúng chứ?
Lúc này, không ai biết rằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772076/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.