Nhưng anh lại mang theo tâm trạng quý trọng mà nhẹ nhàng mở hộp ra, cầm điện thoại trong tay mình.
Trần An điều chỉnh kính chiếu hậu một cái, quan sát ánh mắt thích thú của Nghê Chiến, rồi nói: “Cậu tư đã nói rồi, hợp đồng hôm nay phải chụp cho cậu ấy xem trước, cậu ấy xem qua không có vấn đề gì rồi cậu hẵng ký!”
Cả người Nghê Chiến sững sờ, đầu mũi có chút chua chua.
Bị cảm động rồi.
“Lão hồ ly này, đối tốt với tôi thì đối tốt với tôi đi, còn không chịu nói rõ ra, già mồm!”
Trần An cười, cũng nói: “Ừm, cậu tư luôn là như vậy mà, ngoài lạnh trong nóng!”
Nghê Chiến tuy nói là lần đầu tiên chính thức ra ngoài lưu lạc giang hồ, nhưng anh vẫn có chút từng trải.
Vừa xuất hiện, khí chất thanh nhã cao quý đó đã khiến cho chủ thuê cửa tiệm bị khuất phục rồi, ánh mắt nhìn anh có mang theo vài phần tôn kính.
Vốn là đến để ký hợp đồng, hai bên vừa ngồi xuống, chủ thuê lấy ra một bản hợp đồng được in làm ba ra, ông ta còn cười ha ha nói: “Người thuê trước đây cũng ký phần hợp đồng này, giống như nhau!’
“Ừm.”
Nghê Chiến nhận lấy, rất nghiêm túc mà xem xét, cảm thấy với kinh nghiệm của anh thì đối phó với một cái hợp đồng là rất khó.
Dù sao anh cũng là sinh viên giỏi của một trường đại học danh tiếng, hơn nữa cũng là con nhà buôn bán nên anh vẫn có chút đầu óc.
Người ở xung quanh lại nịnh hót anh, nói là còn trẻ như vậy mà đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772063/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.