“Cố Duyên?”
Nghê Chiến ngạc nhiên, mắt nhìn Trần An với Trần Tín: “Trước đây sao chưa từng nghe cô nhắc qua bọn họ còn có em gái, lại lớn như vậy rồi?”
Sắc mặt của Trần An và Trần Tín cũng khá bồn chồn, nói về tình hình trong nhà, bọn họ cũng rất muốn biết.
Phu nhân Nguyệt Nha lại thương tiếc nói: “Thật ra trước đó có Cố Duyên, Như Nhiên còn mang thai một đứa trẻ, nhưng sau này phát hiện là trai, vợ chồng thương lượng bỏ. Trong lòng hai vợ chồng họ, hai đứa con trai Trần An và Trần Tín vĩnh viễn không thể thay thế địa vị.”
Như Nhiên, là mẹ của Trần An và Trần Tín.
Ba của bọn họ tên là Phú Nhất, là ngự thị thiếp thân của Đại đế Kiệt Hy.
Trần An và Trần Tín nghe đến đây, mắt dần đỏ hỏa, nước mắt tràn mi. Ba mẹ trước giờ chưa từng quên bọn họ, thậm chí cảm thấy bọn họ không thể thay thế được. Ở trong lòng bọn họ, cũng ngày đêm mong ngóng có thể trở về nhà.
Trước mắt vừa thấy em gái ruột sắp đến rồi, ánh mắt của hai người họ đều rất mong chờ, mắt nhìn Nghê Chiến.
Trong lòng Nghê Chiến có tính toán, nói vào điện thoại: “Cô, khi cháu và cô gặp mặt, có thể dẫn Trần An và Trần Tín đi không? Bọn họ nếu như biết em gái đến, nhất định cũng rất muốn gặp. Nhiều năm như thế, cốt nhục chia cắt…”
Nói đến đây, Nghe Chiến bỗng dừng lại!
Ý thức đến việc bản thân nói sai điều gì, sau đó vội vàng nói xin lỗi: “Xin lỗi cô! Cháu không phải cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771999/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.