Bước lên bậc thang xoắn màu trắng, nhìn cảnh sắc biển phía trước, Tống Vĩnh Nhi cảm thấy tâm trạng phức tạp.
Cô ôm Trân Trân, cùng Nghê Chiến nhìn một lượt căn biệt thự Tử Vi Cung.
Cuối cùng, Nghê Chiến chọn một căn gác xép nhỏ ở tầng trên cùng, mái nhà được làm bằng thủy tinh trong suốt, anh nói, trước đây muốn ở một căn phòng mà ban đêm có thể ngắm được sao, không ngờ lần này đến thành phố M lại có thể đạt được ý nguyện.
Tống Vĩnh Nhi không kìm được mà hỏi: “Nhưng mà đây là tầng trên cùng, trống không như vậy, anh có muốn làm gì cũng không tiện, Trần An, Trần Tín nghe được chỉ thị của anh, cũng phải đi mất một lúc lâu mới đến được chỗ anh.”
Nghê Chiến cười, nói: “Không sao, tôi thích yên tĩnh.”
Thật ra, trên đường đến đây, Lăng Ngạo đi cùng xe với anh, Tống Vĩnh Nhi vẫn ngồi xe của nhà họ Tống, bởi vì sau khi Tống Quốc Cường biết chuyện này, đã dặn dò tài xế bất kể như thế nào cũng phải đi theo cô chủ, không được phép mất dấu.
Lúc trên xe, Lăng Ngạo đã cảnh cáo Nghê Chiến rồi, bảo anh ta ở xa một chút, đừng có gây trở ngại đến anh và vợ sắp cưới của anh.
Vì vậy, Nghê Chiến nhìn thì giống như đang chọn căn phòng mà mình thích, thật ra là do anh ta không còn lựa chọn nào khác!
Hai người sóng vai đi xuống lầu, thấy Lăng Ngạo nhìn chằm chằm hai người giống như đang nghiền ngẫm gì đó, trong ánh mắt có một ngọn lửa nhỏ.
Nghê Chiến chỉ cảm thấy vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771945/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.