Mạnh Tiểu Long hiển nhiên có chút lúng túng, nhưng vẫn bị Tống Vĩnh Nhi kéo đẩy ra ngoài!
Ngay sau đó, anh mới phản ứng lại muốn xông vào, nhưng cô đã nhanh hơn một bước khóa trái cửa phòng lại!
“Vĩnh Nhi, anh biết sai rồi, sau này anh sẽ không nghe điện thoại của em nữa, Vĩnh Nhi ~”
“Xin lỗi, xin lỗi, thật sự xin lỗi, em mở cửa đi, nghe anh giải thích, cho anh một cơ hội được không?”
Anh bất lực đập cửa, xin lỗi, dỗ dành, Mạnh Tiểu Long chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày bé heo của anh trưởng thành, cũng sẽ giận anh như vậy!
Cô đã không còn là cô bé mà được cho một chai nước táo chua hoặc là đối xử tốt một chút đã vui ra mặt mà kéo cánh tay anh cười tươi như ngày xưa nữa!
Vợ chồng Tống Quốc Cường cũng ra ngoài ngay sau khi Tống Vĩnh Nhi lên lầu, hiện giờ trong nhà không ai quản chuyện của bọn họ, người giúp việc thì không dám nhúng tay vào, càng không dám nhiều chuyện.
Ở hành lang dài trên lầu hai, Mạnh Tiểu Long cứ như vậy lúc lâu, cuối cùng Phương Tề đi lên.
“Cậu Tiểu Long, cô chủ giận dỗi trẻ con, bây giờ cậu càng ép, tâm lý phản kháng của cô ấy càng lớn, theo tôi thấy thì cậu nên cho cô ấy chút thời gian, để cô ấy bình tĩnh lại, cậu cũng có thể suy nghĩ tiếp theo nên làm gì?”
Nghe quản gia nói xong, Mạnh Tiểu Long bình tĩnh hơn nhiều.
Anh lưu luyến nhìn chằm chằm cánh cửa, lúc này cuối cùng anh cũng hiểu được cái gọi là trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771939/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.