Nếu nói như thế, vừa rồi cô cướp cái ly cà phê của anh đã khiến người khác chấn kinh rồi; nếu nói như thế, vừa rồi cô nói với anh câu đó, toàn thế giới đã yên tĩnh.
Khoảnh khắc đó, câu trả lời không chút do dự của Lăng Ngạo khiến cả thế giới yên tĩnh ra, còn khiến tim của tất cả mọi người đều ngừng đập!
Ít nhất, Tống Vĩnh Nhi không có nghe được bất kỳ âm thanh nào.
Đầu của cô đang ù dần, chỉ có giọng của anh không ngừng vang lên.
Linh hồn một lần nữa bị anh nuốt chửng, ánh mắt ngây ra.
Khóe miệng của Lăng Ngạo nhếch lên mang theo sự thích thú: “Nhưng, đó chỉ là em cho rằng là vậy. Tôi tuyệt đối sẽ không thừa nhận.”
Mọi người đều ngã ngửa!
Tống Vĩnh Nhi tức đến nỗi muốn ói ra máu!
Siết chặt nắm đấm lại, cô giận dữ xông tới, trực tiếp hướng tới chiếc xen lăn của Lăng Ngạo thì bị Điền Thi Thi ngăn lại!
“Cô Tống, có gì từ từ nói!”
“Nói cái gì chứ? Chú ấy căn bản chính là cố ý! Mỗi ngày nhìn thấy chú ấy thì đều không có chuyện gì tốt cả! Lần não cũng cố ý chọc tôi, cô tránh ra, tôi muốn đánh chú ấy!”
“Cô Tống, cô bình tĩnh lại một chút.”
“Không, tôi nhân cơ hội này đánh chú ấy một trận!”
“Cô Tống!”
Tống Vĩnh Nhi xông lên mà Điền Thi Thi không dám toàn lực ngăn cản nên gương mặt có chút căng thẳng, nhưng sau đó nhìn kỹ lại thì cảm thấy có vài phần buồn cười.
Giọng nói trêu tức lại truyền đến: “Sao hả, thấy tôi không thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771894/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.