Tống Vĩnh Nhi quay đầu nhìn ra kính sau xe, bởi vì cách khá xe nên cô không thấy rõ mặt tài xế.
Trong lòng thầm nghĩ đến hàng trăm khả năng, khả năng nào cũng không thể! . Truyện Truyện Teen
“Ai sẽ theo đuôi em chứ?” Cô nhìn Mạnh Tiểu Long chòng chọc rồi nói: “Có phải nhắm vào anh không?”
Dù sao thì cũng không thể nhằm vào nhà họ Tống được.
Bởi vì nhà họ Tống vừa từ Thanh thành dọn nhà qua đây, cho dù có đắc tội với ai cũng chưa kịp!
Mạnh Tiểu Long lắc đầu: “Anh theo học trong trường quân đội thuộc thành phố khác cũng hai năm nay rồi, ai có thể gây phiền toái cho anh? Nếu nhằm vào anh thì ra tay trên xe lửa không phải tiện hơn à?”
Mạnh Tiểu Long nói rồi bèn ngẫm nghĩ: “Nó không có ác ý, chỉ theo đuôi chúng ta mà thôi, sẽ không đánh úp chúng ta đâu.”
Hai người tán gẫu vài câu, tài xế lại nhấp nhổm không yên, ông ta nói liên miên: “Bây giờ đang là một hai giờ sáng, trên đường không có bóng xe nào, nếu thật sự có nguy hiểm, một mình tôi không đánh lại được. Cô là cành vàng lá ngọc, nhỡ xảy ra chuyện gì tôi gánh không nổi đâu. Đằng trước có đồn công an, chi bằng tôi tăng tốc lái đến đó?”
Tài xế nói như vậy cũng vì muốn tốt cho chính mình.
Nhà ông ta trên có già, dưới có trẻ, làm tài xế cho nhà họ Tống nhiều năm như vậy cũng vì thấy nhà bọn họ là người ngay thẳng, làm ăn chân chính, sẽ không rước họa về nhà mình.
Mạnh Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771884/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.