Thỏa mãn đi dạo trong nhà Lăng Ngạo, Tống Vĩnh Nhi thật sự cảm thấy ở đây là phong cách cô cực kỳ yêu thích, lúc đi, cô phân phó Trần An: “Mở cửa nhanh chút!”
Trần An đứng bất động, cô lại nhìn chằm chằm chờ đợi có người thay cô giải thích nghi hoặc.
Khóa cửa phức tạp như vậy, cô phải ghi nhớ thật kỹ cách mở, tương lai sau khi ở đây mới sẽ không xảy ra nhiều bất tiện.
Ai biết, Trần Tín phì cười, thành công thu hút sự chú ý của Tống Vĩnh Nhi, anh ta lấy điện thoại khỏi túi áo, ấn nhẹ hai cái lên màn hình, cửa cứ tự động mở ra như vậy.
Miệng Tống Vĩnh Nhi mở thành hình chữ O, vừa muốn hỏi rõ, lại thấy Trần An đã đi tới, trực tiếp cầm khóa phức tạp nhấc nhẹ một cái, ổ khóa đã yên tĩnh năm trong tay anh ta.
“Cô Tống, đây là cửa điện tử, có thể dùng điện thoại có hệ thống hồng ngoại từ xa để đóng mở.” Trần An nói xong, lắc lắc ổ khóa trong tay, tiếp tục nói: “Đây là đồ chơi của con trai tôi, nó thích để đồ lung tung, chơi xong không nhớ thu dọn, cho nên làm cô Tống hiểu lầm thành khóa của cửa lớn, tôi rất xin lỗi!”
Tống Vĩnh Nhi: “…”
Mà Lăng Ngạo lúc này đang ngồi trên xe lăn, một tay chống cằm, đầu hơi nghiêng, lười biếng lại lộ ra nhàn nhạt cao quý. Ánh mắt anh nhìn cô, đôi mắt sâu không lường được, có cảm xúc không rõ hiện lên, nhìn không ra là ấm áp hay là trào phúng.
Chủ tớ ba người này, đang đè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771881/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.