“Cô Tống, thời tiết rất nóng, vẫn là đi vào đi.”
Trần An cầm dù đi tới, thay cô che ánh mắt trời chói chang: “Tối qua vừa giao tới thùng nước táo chua nhập khẩu Tân Cương, Trung Quốc, cô có muốn thử một chút không?”
Trần Tín cũng nói: “Nghe nói đều là làm từ táo tàu Tân Cương, tối qua tôi muốn thử, cậu tư còng không cho chạm vào một chút.”
Tống Vĩnh Nhi vừa định đồng ý, con ngươi thanh khiết lại không để ý lướt nhìn người đàn ông không cảm xúc trên xe lăn: “Là chuẩn bị cho em sao?”
Cô thích uống nước táo chua, nhưng không phải tất cả mọi người đều biết.
Còn không ngại xa xôi vận chuyển hàng không từ Trung Quốc tới, cũng quá trịnh trọng rồi.
Lăng Ngạo nhìn cô, không nói gì.
Trần Tín đẩy anh vào nhà, Trần An cũng thu lại dù sau khi Tống Vĩnh Nhi vào nhà.
Tống Vĩnh Nhi lúc này mới phát hiện, trong biệt thự rộng lớn lại trống không, trừ bốn người họ, cô không nhìn thấy ai khác!
Nhưng, trang trí phong cách Địa Trung Hải đặc biệt rất nhanh kéo lực chú ý của cô chuyển dời đến thiết kế trang hoàng trong nhà, phong cách trắng trắng, xanh xanh này, là cô thích nhất. Nhìn cô mặc váy dài màu xanh nước biển, đi đi ở đây, chạy chạy ở kia, giống như một tinh linh sinh ra để tô điểm cho căn phòng này.
“Wa, màu sắc của giấy dán tường này thực quá đẹp đi!”
“Em lần đầu tiên nhìn thấy nhìn thấy tranh khảm màu hồng xanh và xanh ngọc trong phòng tắm, rất rực rỡ, rất đẹp!”
“Kính trang điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771879/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.