🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Thằng khốn!”

Ông Lăng cầm chiếc nắp của ly trà lên rồi hung hăng ném về hướng của lão tam, cũng may lão tam lanh lẹ né qua, khiến cho chiếc nắp rơi vỡ trên sàn nhà, mẻ đi một góc.

Lão đại và lão tam nở nụ cười khinh miệt, đương nhiên là bọn họ rất rõ, Lăng Ngạo có không tốt, và có bị tàn phế đi chăng nữa thì đó cũng là đứa con trai do người phụ nữ mà ông ta yêu nhất sinh ra, cho nên bao nhiêu năm nay, sự tàn tật của Lăng Ngạo luôn là một điều cấm kị trong nhà họ Lăng, ai cũng không được nói!

Nhưng không được nói thì đã sao?

Tàn phế chính là tàn phế, có mặc long bào cũng không thành thái tử được!

“Ba, con xin lỗi, con nhất thời…” Lão tam vốn muốn giải thích, nhưng lại nhận thấy ánh mắt lạnh lùng hung dữ của ông Lăng lia đến, nên không dám nói nhiều nữa.

Thấy bầu không khí không vui, Lý Nhu đột nhiên nở nụ cười mỹ lệ rồi sáp vào lòng ông Lăng nũng nịu: “Ông xã, anh nhìn anh kìa, anh doạ lão tam sợ đến nói không nên lời rồi. Em có nghe nói, sáng nay lúc anh và ông Mộ gặp nhau ở văn phòng thì anh đã có ý muốn giúp tiểu tứ nhà chúng ta tìm một mối hôn sự tốt rồi, có đúng không?”

Đám người xung quanh nghe thấy thì liền sững sờ, sau sự kinh ngạc ngắn ngủi thì bọn họ liền trở nên thư thái.

Mấy năm nay, tuy Lăng Ngạo đã dọn ra khỏi nhà sống riêng nhưng ông Lăng có thứ gì tốt nhất thì đều đem đến

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771870/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hôn Là Nghiện
Chương 4: Một chữ ‘lấy’
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.