Lần đầu tiên Hứa Mịch phát hiện bản thân mình tỉnh dậy rất là sớm. Du Ninh Trạch vừa mới rời giường, cô lập tức đã tỉnh. Ý thức Hứa Mịch có chút mơ hồ, chiếu theo lý thuyết bình thường mà nói, dù có gọi ầm trời cô cũng sẽ không dậy đâu. Nhưng mà vì hôm qua trong lòng giữ nhiều tâm sự, cho nên dù có tự thôi miên bản thân như thế nào, Hứa Mịch vẫn không thể ngủ ngon được, chuyện này đã xuất phát từ sáng ngày hôm qua rồi.
Hứa Mịch chờ một lúc, cuối cùng cũng đợi được Du Ninh Trạch rửa mặt đi ra.
Nếu đợi đến trước lúc đi anh vẫn giống như ngày hôm qua hôm trộm cô, có vẻ hành động này của anh cũng đã làm rất quen rồi, rõ ràng hôm qua hôn trộm cô rất thành thạo mà không phải như ngẫu hứng. Đột nhiên Hứa Mịch rất có cảm giác hưng phấn bắt gian.
Ây, không biết lúc hôn trộm cô Du Ninh Trạch nhắm mắt hay là mở to mắt nhìn cô một cách yêu thương nhỉ? Trong đầu Hứa Mịch lập tức xuất hiện hình ảnh một thanh niên tuấn tú đang hôn môi một mỹ nhân đang ngủ, nhất thời cảm thấy sức quyến rũ của chính mình là vô cùng vô cùng lớn mạnh. Việc này nhất định cô phải nói cho Phương Diệc Mông mới được. Phương Diệc Mông và Lộ Tri Ngôn lúc nào cũng ân ân ái ái, làm cô thật sự cảm thấy rất là đáng ghét.
Du Ninh Trạch thay xong quần áo, giống như thường ngày đi đến cạnh giường. Đoán chừng Hứa Mịch đang có giấc mơ rất đẹp, ngay cả lúc ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-da-say/1520188/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.