Editor: PNam Tiểu Thư
Thật ra Hứa Mịch luôn nhớ Lí Phỉ. Ngày còn học trung học, Lí Phỉ là bạn ngồi cùng bàn với Dư Đồng Nam. Sau khi tách lớp với nhau, mỗi khi cô đi cùng Dư Đồng Nam, cô ta sẽ ngẫu nhiên theo đuôi hoặc đến lớp tìm anh ta. Lí Phỉ luôn tỏ rõ thái độ không thân cận với cô, cô ta thường xuyên cho rằng cô chính là người ngáng chân cô ta với Dư Đồng Nam. Thời điểm học trung học áp lực học tập rất lớn, yêu sớm được liệt vào các mục nghiêm cấm, thời gian cô ở chung với Dư Đồng Nam vốn rất ít, nhưng mà mười lần ở chung với anh ta thì mất hết tám lần Lí Phỉ đều ở một bên làm bóng đèn xấu xí.
Vì thế mà không thiếu những trận cãi vả bộc phát từ cô đối với Dư Đồng Nam. Nhưng mỗi lần như thế, Dư Đồng Nam chỉ là cười cười, nói cô ta là em gái của anh ta, còn nhỏ không hiểu chuyện, khiến cho cô nhiều lần buộc mình phải tha thứ.
Đã là bao nhiêu tuổi mà còn không hiểu chuyện, ở đây cũng đâu phải là nhà trẻ. Làm cho cô ghê tởm nhất là, ở trước mặt Dư Đồng Nam, Lí Phỉ là một bộ mặt, khi không có Dư Đồng Nam, Lí Phỉ là dùng bộ mặt khác để hành xử với cô. Ngại mặt mũi của Dư Đồng Nam, cho nên Hứa Mịch mới tận lực không so đo với cô ta.
Sau này, khi chia tay với Dư Đồng Nam, các học sinh khác đều nhìn cô mà cười chê, Dư Đồng Nam cũng chẳng quan tâm gì đến cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-da-say/1520172/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.